ĐÔI BẠN CHÂN TÌNH - Trang 188

khăn. Tôi là học trò thầy, tôi rất vui lòng nếu có dịp giúp đỡ gì được cho cô.
Thật tôi rất buồn rầu khi thấy cô gặp nhiều tai biến!”
Nàng lùi ra tận cửa ra vào.
“Cám ơn anh, bây giờ anh cũng không thể giúp ích được cho tôi nữa. Xin để
Margrit dẫn anh ra.”
Tiếng nàng mất cả hiền hậu, nửa như tức giận, nửa như sợ hãi. Nếu nàng có
can đảm tất nhiên nàng đã tống khứ y ra một cách vô liêm sỉ. Y đã xuống
đến dưới đường, mụ hầu đã tống khứ y ra ngoài, đóng cửa cài then. Y nghe
tiếng cửa đóng nhức nhối như tiếng người ta đậy nắp cái xăng.
Y thong thả trở lại bờ tường ven sông và ngồi xuống chỗ cũ trên dòng nước.
Mặt trời đã lặn, gió lạnh từ sông thổi vào, tảng đá y ngồi trên cũng lạnh
buốt.
Bến tàu trở lại yên lặng. Dòng nước đập vào chân cầu kêu ầm ầm, dưới sâu
bây giờ tối om, không còn thấy gì là óng ánh sáng vàng. Trời ơi! Giá mình
lăn từ trên này xuống nước rồi biến mất tích!
Y nhìn đời lại chỉ thấy chết chóc đau thương. Một giờ trôi qua, hoàng hôn đã
chuyển sang đêm tối. Bây giờ y có thể khóc được. Y ngồi đấy khóc ròng,
nước mắt nóng hổi chảy xuống bàn tay, xuống đầu gối. Y khóc ông thầy đã
chết, y khóc vẻ đẹp của Lisbeth tiêu tan, y khóc Lene, Robert, cô gái Do
Thái, tuổi trẻ đã mất, đã bỏ phí.
Đến sau, y bước vào một cái quán mà trước kia vẫn đến nhậu nhẹt với chúng
bạn. Chủ nhà nhận ra y, Y hỏi xin một miếng bánh, bà mang bánh ra và còn
rót thêm cho một cốc rượu nho. Y không nuốt trôi được cả bánh lẫn rượu .
Đêm ấy y nằm ngủ trên chiếc ghế dài của tửu quán. Đến sáng chủ nhà đánh
thức dậy. Y cám ơn rồi ra đi, dọc đường mời lấy bánh ra ăn.
Y đến chợ cá, ngày xưa y thuê căn buồng ở đây. Gần bồn nước, một vài
người hàng cá đưa ra những mủng cá tươi. Y nhìn những con vật xinh đẹp
bơi trong thùng. Ngày trước y thường đứng ngắm cá như vậy, y nhớ lại mình
vẫn tức giận cả người bán cá lẫn khách mua cá. Y còn nhớ, ngày xưa y vẫn
đi chơi qua đây, y ngợi khen và phàn nàn cho cá nhưng lòng không khỏi
buồn rầu; từ ấy nhẫn nay biết bao ngày đã trôi qua, biết bao nhiêu nước đã
chảy qua glòng sông. Hồi trước y buồn bực nhưng không biết duyên cớ. Đời

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.