ĐÔI BẠN CHÂN TÌNH - Trang 21

đứa có máu mặt, và hiểu theo nghĩa nào đó thì y được mời dự cuộc phiêu
lưu là một hân hạnh riêng cho y.
Y những muốn từ chối trở về ngay giường nằm cho rồi. Chiều nay đã mỏi
mệt khổ sở, đầu thì nhức như búa bổ. Nhưng y hơi xấu hổ trước mặt
Adolphe. Mà biết đâu, trốn đi chơi đến chố ấy lại không có gì mới mẻ thích
thú, cái gì làm cho hết nhức đầu, hết bần thần, hết những khó chịu khác.
Bay về với đời sống như thế là vụng trộm cấm đoán, không hay hớn gì thật,
nhưng có lẽ là một sự thoát ly, một kinh nghiệm sống. Y ngần ngừ, Adolphe
tìm cách thuyết phục, bất thần y cười rồi nhận lời.
Hai đứa không để cho ai trông thấy, lủi dưới hàng cây bồ đề trong sân rộng,
bấy giờ đã nhá nhem tối, cửa ra ngoài đã đóng. Thằng bạn đưa y vào trong
nhà xay lúa của tu viện, trong bóng tối và giữa tiếng bánh xe chuyển ầm ầm,
lẻn qua đấy rất dễ dàng không ai trông thấy, không ai nghe tiếng cả. Trời tối
như bưng, chúng nhảy qua cửa sổ ra ngoài thì đến một đống gỗ phiến ẩm và
trơn. Phải vác một phiến để ngang lạch nước làm cầu đi qua. Ra khỏi đấy là
đến đường cái óng ánh mờ mờ chạy mất hút vào rừng sâu. Cảnh vật như thế
có cái gì bí hiểm, kích thích và quyến rũ tuổi trẻ.
Ở mé rừng đã có đứa nữa, thằng Conrad, đứng chờ một lúc lâu, lại có một
đứa khác tiến đến bước chân kêu vang: Eberchardt, thằng hộ pháp. Cả bốn
đứa cùng đi qua rừng; trên trời chim ăn đêm kêu vang, một vài ngôi sao ánh
sáng ẩm ướt giữa những đám mây yên lặng. Conrad nói huyên thuyên và
pha trò: thỉnh thoảng chúng bạn cất tiếng cười theo, tuy nhiên, đêm trường
trong vẻ huy hoàng long trọng của nó đem lại bao khắc khoải khiến cho tim
mọi người đập mau.
Một giờ sau, ra khỏi rừng họ đã tới làng. Tất cả như ngủ yên, một chút ánh
sáng mờ chiếu vào các đầu hồi nhà thấp, đá gỗ thò ra tối om. Không có nhà
nào thắp đèn. Adolphe đi đầu. Họ yên lặng đi quanh vài căn nhà, nhảy qua
hàng rào vào một khu vườn đi trên những luống đất lún, bước đi vấp váp; rồi
họ dừng lại trước bức vách một căn nhà. Adolphe gõ cửa, đợi một lát lại gõ
lần nữa, trong nhà có tiếng động, ánh đèn bật lên le lói, cánh cửa mở, người
nọ theo theo người kia leo qua, họ bước vào một căn bếp tối tăm, nền đất
nện. Trên lò lửa, một cái đèn dầu nhỏ, ngọn lửa bập bùng trên bấc. Một

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.