ĐÔI BẠN CHÂN TÌNH - Trang 22

người con gái, cô gái quê, người khô đét, đứng đấy đưa tay ra bắt tay những
người mới đến. Phía sau, giữa khoảng tối còn một người nữa, một đứa con
gái còn nhỏ tuổi, mớ tóc bện dài đen lánh. Adolphe đem quà cho chủ nhà:
nửa ổ bánh mì của tu viện và vài thức nữa đựng trong cái bao giấy.
Goldmund cho là trầm hay sáp lấy trộm của tu viện. Đứa có gái có mớ tóc
bện đi ra, rờ rẫm tìm lối ra cửa, nó ở ngoài khá lâu, khi trở về mang theo một
cái bình bằng sành phía trên có bông hoa xanh. Nó đưa bình cho Conrad,
anh này uống rồi đưa cho người khác, lần lượt mọi người uống một thứ rượu
táo tây rất mạnh. Họ ngồi dưới ánh sáng ngọn đèn ti hon. Con gái ngồi trên
những chiếc ghế đẩu thô kệch, học sinh ngồi dưới đất. Họ nói chuyện thủ
thỉ, thỉnh thoảng uống hớp rượu. Adolphe và Conrad dẫn đầu câu chuyện.
Thỉnh thoảng một đứa đứng dậy vuốt ve gáy hay mái tóc đứa con gày gò,
ghé vào tai nó tán tỉnh vài câu. Không ai đụng đến đứa con gái nhỏ. Chắc
đứa lớn là con ở, còn đứa bé là con chủ nhà. Goldmund chẳng cần biết vì y
không thiết, y không muốn ở lại đây làm gì nữa. Trốn ra đi chơi đêm, chui
qua khu rừng như thế thích thú thật, đó là cái gì mới mẻ, kích thích, bí hiểm
mà không có gì là nguy hiểm. Dĩ nhiên nhà trường nghiêm cấm, tuy nhiên vi
phạm lệnh trên y cũng không đến nỗi bị lương tâm cắn rút cho lắm. Còn như
chuyện đêm đến với gái thì thật là nghiêm trọng hơn sự nghiêm cấm, đó là
tội lỗi, y cảm thấy như vậy. Đối với những đứa khác chuyện này chỉ là một
lỗi nhỏ nhưng y không nghĩ như thế được; y biết rằng y sẽ bước vào đời
sống tu hành khổ hạnh, không được phép đùa giỡn với con gái. Trái tim y
xao xuyến đập mạnh dưới ánh đèn tù mù trong căn bếp tồi tàn.
Bạn bè y làm dáng ta đây kẻ giỏi trước mặt mấy đứa con gái, làm bộ lém
lỉnh, cho ra những thành ngữ La Tinh khi nói chuyện. Hình như cả ba đứa
đều được cô bạn chiều đãi, thỉnh thoảng họ tiến lại gần vuốt ve một cách
ngượng ngập, táo bạo hơn cả là hôn cô gái một cách rụt rè. Hình như họ biết
rõ ở đây chỉ được phép chọc ghẹo đến một giới hạn nào đó thôi. Vì nói
chuyện chỉ được nói thầm, cảnh tượng thật ra có vẻ khôi hài nhưng
Goldmund không nghĩ thế. Y ngồi xổm dưới đất nhìn ngọn đèn chăm chú
không nói lời nào. Đôi khi y liếc con mắt đầy thèm muốn nhìn ngang và bất
chợt họ ôm ấp âu yếm nhau.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.