ĐÔI BẠN CHÂN TÌNH - Trang 217

tinh thần, nó chỉ đường cho chú thoát khỏi sự hỗn độn ảm đạm của thế giới
cảm giác, thoát khỏi sự diễn biến không ngừng của thú vui và thất vọng.
Thật tôi rất vui sướng mà nghe chú nói đến những điều ấy! Tôi vẫn chờ đợi
từ lâu, từ ngày chú từ biệt thầy học Narziss và can đảm sống với bản chất
của mình. Bây giờ chúng ta lại có thể là bạn thân.”
Từ lúc ấy hình như đời sống của Goldmund trở nên có ý nghĩa, đứng trên
cao nhìn xuống y phân biệt được rõ ràng ba giai đoạn: Giai đoạn phục tòng
Narziss và giải phóng để tự do đi lang thang, giai đoạn trở lại với mình, trở
lại đáy sâu thẳm của tâm hồn, giai đoạn bắt đầu chín chắn để thâu hoạch kết
quả.
Ảo giác đó tan đi, nhưng bây giờ y tìm được một cách cư xử với Narziss dựa
trên sự tự do, sự trao đổi ý kiến chứ không phải dựa trên ý thức hèn kém của
y. Từ đây y có thể chấp nhận sống với con người có trí thông minh siêu đẳng
mà không thấy nhục nhã vì anh đã công nhận y ngang hàng, y có tàỉ sáng
tác. Trong chuyến đi ấy y nóng lòng muốn nói hết tâm sự với anh, muốn làm
xuất lộ thế giới nội tâm của y bằng mọi hình ảnh. Nhưng đôi khi y cũng
ngần ngại, y muốn cho anh biết trước y có thể làm phiền lụy đến anh.
“Narziss, tôi e rằng anh không biết rõ anh đem một người thế nào vào tu
viện. Tôi không phải là tu sĩ và tôi không muốn làm tu sĩ. Tôi biết rõ ba điều
ước vọng của anh, đối với sự nghèo khổ, tôi hoàn toàn đồng ý với anh,
nhưng tôi không thích sống chay tịnh, tôi không thích vâng lời. Đối với tôi
những đức tính ấy không phải là nam tính mạnh dạn. Trong người tôi không
còn gì là kính tín nữa, đã bao nhiêu năm nay tôi không hề xưng tội, không
cầu nguyện, cũng không chịu lễ.”
Lời nói không ảnh hưởng gì đến Narziss. “Tôi thấy chú như trở thành người
ngoại đạo. Nhưng chúng tôi không ngại. Chú chẳng cần phải hãnh diện với
tội lỗi của chú. Chú cũng sống cuộc đời như những kẻ khác. Chú cũng như
đứa con phá của, chú chẳng còn biết gì đến kỷ luật và trật tự. Cái đó đã hẳn,
chú chỉ có thể là người tu sĩ rất dở. Nhưng tôi không mời chú vào dòng tu
của viện nhà, tôi chỉ mời chú làm khách trọ và thiết lập cho chú một xường
họa trong tu viện. Còn điều này nữa: Chú chớ quên rằng chính tôi đã thức
tỉnh thiên tư của chú từ hồi còn trẻ và gợi cho chú ý muốn ra sống ngoài đời.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.