ĐÔI BẠN CHÂN TÌNH - Trang 74

Y nhớ lại thỉnh thoảng trong những giờ nhàn rỗi y thường lấy bút chì vẽ lên
bàn bông hoa, tàn lá, cây cối, súc vật, đầu người. Y vẽ chơi như vậy, rất lâu,
thỉnh thoảng y như một ông Trời con, theo sáng kiến của mình tạo ra hình
vật; y vẽ mắt và miệng cho một cánh hoa, một cái cây có đầu người, một
khuôn mặt bằng những cái lá đâm ra từ một cành cây. Cách chơi vẽ như vậy
làm y sung sướng mê mẩn đến hàng giờ. Y dùng thuật ấy để vẽ một vài nét
của một khuôn mặt rồi chính mình lấy làm ngạc nhiên rằng khuôn mặt ấy
hóa ra lá cây, đầu cá, đuôi chồn, lông mày một người. Y nghĩ rằng người ta
phải có khả năng biến hình như thế, như những nét vẽ trên bàn ngày xưa. Y
sẽ sung sướng biết bao nếu có thể biến thành con chim mổ kiến trong một
ngày hay trong một tháng; y sẽ sống trên ngọn cây, nhảy nhót trên thân cây,
lấy mỏ rắn rỏi mổ vỏ cây, tựa mình vào lông đuôi; y sẽ nói tiếng chim mổ
kiến và lấy trong vỏ cây ra biết bao thứ ngon lành. Trong rừng vắng con
chim mổ kiến gỗ vào thân cây làm vang lên những tiếng kêu mạnh mẽ và thi
vị.
Goldmund gặp rất nhiều thú vật trên đường rừng. Thỏ trong bụi nhảy ra lúc
y tới gần, nhìn y trừng trừng, quay trở lại rồi quắp tai chạy, dưới đuôi một
đốm trắng. Trong một chỗ rừng thưa, y trông thấy một con rắn nằm yên
không cử động, không phải rắn sống, đó chỉ là cái xác; y cầm lấy ngắm
nghía: dọc theo sống lưng, những đường vẽ nâu và đen tuyệt đẹp; mặt trời
thấu qua cái xác mỏng như một cái mạng nhện. Y trông thấy những con sáo
mỏ vàng, hai mắt đen đầy lo ngại của chúng ở dưới hàng mi hẹp, nhìn y
trừng trừng, chúng bay là là mặt đất chạy trốn. Chim mai hoa và chim đỏ cổ
thật nhiều. Trong một góc rừng có một cái hố đầy nước đục xanh lè, trên mặt
nước đàn nhện chân dài lêu nghêu chạy khắp mọi phía không ngót như bị
quỷ ám, chúng làm rối rít không ai hiểu gì; phía trên, một vài con chuồn
chuồn cánh màu lam tối bay qua. Đã khuya lắm, có lúc y chợt thấy, đúng
hơn, y chỉ thấy lá cây rung động nhào lộn, y nghe tiếng cành khô lắc rắc và
đất mềm bắn ra, rồi một con vật lớn văng mình qua những cảnh cây, có lẽ
một con nai hay con lợn lòi, y cũng không biết rõ. Y còn đứng đấy lấy lại
hơi thở sau cơn sợ, y bãi hãi rõi mắt theo hút con vật, theo mãi sau khi sự vật
đã trở lại yên lặng từ lâu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.