ĐÔI BẠN CHÂN TÌNH - Trang 88

Julie cáo lui sau bữa ăn. Đêm tối đã từ lâu. Nàng lạnh lùng như một cô gái đi
tu, đi ra khỏi phòng, tay cầm cây đèn nến bằng sành, những người khác còn
ở lại một giờ nữa; trong khi chủ và khách nói chuyện mùa màng, nhà vua và
giám mục, thì Lydia bị thiêu đốt bởi một ngọn lửa mạnh, nàng lắng tai nghe
Goldmund trao đổi những lời phù phiếm với bà khách; từ những động tác
thưa thớt, hai người đã tiến đến chỗ trao đổi dồn dập và ngon lành đù mọi
khoé nhìn, tiếng nhỏ tiếng to, cử chỉ vụn vặt, và đầy ý nghĩa và nóng bỏng
say sưa. Người con gái thở bầu không khí ấy vừa ghê tởm vừa thấy lòng nổi
vật dục, khi nàng thấy, nàng cảm thấy đầu gối Goldmund đụng vào đầu gối
bà khách dưới gầm bàn, nàng có cảm giác người ta đụng vào nàng và giật
bắn người lên. Đêm ấy nàng không ngủ, trái tim phập phồng, nàng lắng tai
nghe suốt nửa đêm, yên chí rằng hai người sẽ tìm gặp nhan. Cái gì hai người
không thể làm được thì nàng tưởng tượng ra trong trí, nàng trông thấy hai
người ôm lấy nhau, nghe thấy tiếng họ hôn nhau, nàng run sợ cho họ và
nàng cũng cầu cho ông chồng mọc sừng bắt được gian phu dâm phụ và đâm
mũi dao vào trúng tim anh chàng Goldmund đáng ghét.
Sáng hôm sau trời u ám, ngọn gió ẩm ướt thổi qua, khách từ chối không
muốn ở lâu và muốn ra về ngay. Lydia có mặt ở đấy lúc khách lên ngựa ra
về, nàng bắt tay, nói lời từ biệt như cái máy: tất cả tâm hồn nàng đều tập
trung vào cái nhìn, dõi theo bà khách đặt chân lên bàn tay Goldmund đỡ cho
bà leo lên ngựa, bàn tay y nắm chặt lấy giầy bà và xiết mạnh giây lâu.
Khách đi rồi, Goldmund phải trở về phòng giấy làm việc. Độ nửa giờ sau y
nghe tiếng Lydia sai bào người nhà ở phía dưới, y nghe tiếng người ta dắt
ngựa đến. Ông chủ của y ra phía cửa gật đầu mỉm cười nhìn xuống sân rồi
cả hai người theo dõi Lydia cưỡi ngựa đi ra. Ngay hôm ấy hai người không
viết được mấy tí. Goldmund mơ tưởng đâu đâu không để ý đến việc làm,
chủ nhân có nhã ý cho y nghỉ sớm hơn mọi khi.
Goldmund không để cho ai trông thấy, lấy ngựa đi lén qua sân; y ra ngoài
đồng thu úa, đi ngược chiều gió thu ẩm ướt và lạnh lẽo, mỗi lúc một đi mau
hơn. Y thấy dưới mình y con vật nóng ran, chính máu của y sôi lên vậy. Y đi
qua những xóm nhà tranh, những ruộng hoang, những chuôm hồ hay đồng
lầy mọc cỏ dại và rong nước; dưới trời u ám, y hít hơi thật đầy buồng phổi;

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.