ĐỢI BỌN MỌI - Trang 103

những gì của tôi là của anh.”

Quân hàm của anh ta cho thấy anh ta là một Chuẩn úy. Một Chuẩn úy

trong Cục Ba. Nghĩa là sao? Không chừng là năm năm đánh đập người, coi
thường cảnh sát chính quy và việc tuân thủ pháp luật, một sự ghê tởm đối
với những người nói chuyện ôn hòa nhã nhặn như tôi. Nhưng có thể tôi đã
bất công khi đánh giá anh ta - Tôi đã cách xa thủ đô một thời gian dài.

“Ông đã âm mưu cấu kết với kẻ thù”, anh ta nói. Thế là giở bài rồi đây.

“Âm mưu cấu kết”. Anh ta đã kết luận thế.

“Chúng tôi đang sống rất bình yên ở đây”, tôi nói, “chúng tôi không có

kẻ thù”. Lặng yên một lúc.

“Trừ khi tôi đã sai”, tôi nói. “Trừ khi chúng ta là kẻ thù.”

Tôi không chắc anh ta có hiểu ý mình hay không. “Đang có chiến tranh

giữa bọn thổ dân và chúng ta”, anh ta nói. Tôi ngờ rằng anh ta chưa từng
nhìn thấy một tên mọi nào trong đời.

“Anh đi lại với họ vì mục đích gì? Ai cấp phép cho anh rời nơi công

tác?”

Tôi làm ngơ sự khiêu khích của anh ta. “Đó là chuyện cá nhân”, tôi nói.

“Anh sẽ phải tin lời tôi thôi. Tôi không định bàn thêm về chuyện này, ngoại
trừ một điều rằng chức danh Quan tòa của quận không phải là một vị trí có
thể bị bãi miễn như một tên gác cổng.”

Có một dòng suối trên đường hai tên lính canh áp giải tôi về nơi giam

giữ. “Tôi hy vọng các anh sẽ cho phép tôi tẩy rửa”, tôi nói, nhưng họ lờ đi.
Thì thôi vậy.

Tôi biết rõ lý do vì sao mình lại hân hoan như vậy. Mối liên kết giữa tôi

và những người lính của Chính phủ đã đứt đoạn, tôi đã đặt mình vào vị trí
đối lập, sự ràng buộc bị phá vỡ, tôi thành người tự do. Ai có thể không mỉm
cười chứ? Nhưng niềm vui đó thật nguy hiểm làm sao!

Không đời nào có được sự cứu rỗi dễ dàng như thế. Và có nguyên nhân

nào ẩn sau sự chống đối của tôi chăng? Có phải tôi không dễ bị kích động

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.