ĐỢI BỌN MỌI - Trang 116

Đời tôi chưa từng phải quan tâm đến sinh hoạt thường ngày nhiều đến

thế này. Với áp lực từ nhu cầu ăn uống và khả năng vận động cơ bản, cùng
với sự nhàm chán của việc sống cho qua ngày, tôi chẳng còn để ý gì đến
thông tin về những biến cố của thế giới bên ngoài, hay khía cạnh đạo đức,
luân lý trong hoàn cảnh của mình, nếu có thể gọi như vậy, thậm chí cả triển
vọng được tự bảo vệ mình ở tòa án. Tôi bị cảm lạnh. Đời tôi giờ chỉ quẩn
quanh trong những sổ mũi và hắt hơi, trong nỗi khổ sở của một thân thể ốm
đau và mong được khỏe lại.

Một buổi chiều nọ, âm thanh mơ hồ từ tiếng bay nạo trát không đều tay

của cánh thợ xây ở phía bên kia bức tường bỗng ngừng lại. Đang nằm trên
tấm nệm, tôi dỏng tai lên. Có tiếng u u văng vẳng trong không trung, một
âm nhiễu yếu ớt trong buổi chiều yên tĩnh không thể tự biến thành những
tiếng động rõ ràng, nhưng vẫn làm tôi căng thẳng và bồn chồn. Một cơn
bão chăng? Dù đã ép sát tai vào cánh cửa, tôi vẫn không thể nghe thấy gì.
Sân doanh trại vắng vẻ.

Một lúc sau, tiếng những cái bay lại tiếp tục vang lên xoèn xoẹt.

Đến chiều tối, cánh cửa mở ra và người bạn nhỏ của tôi bước vào cùng

với phần ăn tối. Tôi thấy cậu bé đang tha thiết muốn nói với tôi điều gì đó,
nhưng người lính canh đã vào cùng với cậu và đứng đó đặt một tay trên vai
cậu bé. Thế nên chỉ có đôi mắt của cậu trò chuyện với tôi, sáng rỡ vì phấn
khích. Tôi dám thề là chúng nói rằng những người lính đã trở về. Trong
trường hợp đó, tại sao lại không thổi kèn và hoan hô? Tại sao không có
màn diễu ngựa nước kiệu qua quảng trường lớn? Tại sao không có âm
thanh chuẩn bị cho một bữa tiệc mừng? Tại sao người lính canh theo sát
cậu bé đến thế và lại đuổi cậu đi trước khi tôi có thể đặt một nụ hôn lên cái
đầu cạo trọc của cậu ta? Câu trả lời rõ ràng là những người lính đã trở về,
nhưng không phải về trong chiến thắng. Nếu vậy, tôi phải cẩn thận.

Tối hôm đó, âm thanh huyên náo và tiếng người nói ồn ào vọng ra từ sân

trong. Những cánh cửa mở ra rồi đóng sầm lại, tiếng chân rầm rập tới lui.
Tôi nghe rõ một trong số những câu chuyện mà người ta đang bàn tán.
Không phải về chiến lược hay bọn mọi mà về những cái chân đau nhức và

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.