ĐỢI BỌN MỌI - Trang 124

lắc đầu rồi chớp mắt để nhận ra rằng khi nằm ở đây, mình là kẻ bị truy
lùng, rằng để làm tròn nhiệm vụ, những người lính sắp đến đây lôi tôi đi và
lại giam tôi ngăn cách với bầu trời và những con người khác.

“Tại sao?”, tôi úp mặt vào gối rên rỉ, “Sao lại là tôi?” Chẳng có ai trên

đời này mơ hồ và ngây ngô với cuộc đời như tôi. Đúng là một đứa trẻ! Tuy
nhiên, nếu có thể, họ sẽ giam tôi cho đến khi mục ruỗng, phó mặc thân tôi
cho những chủ ý hèn hạ tùy hứng của họ. Rồi một ngày không báo trước,
lại mang tôi ra xét xử vội vàng tại một trong các phiên xử kín họ thực hiện
nhân danh quyền hạn khẩn cấp, với viên đại tá nhỏ con cứng nhắc là chủ
tọa và tay sai của ông ta đọc lời buộc tội, cùng hai sĩ quan trẻ trong vai trò
hội thẩm viên để tăng thêm vẻ hợp pháp cho các thủ tục tố tụng trong một
phòng xử án vắng tanh, và sau đó, đặc biệt nếu họ đã thất bại, nhất là khi
bọn mọi đã làm họ bẽ mặt, họ sẽ quy kết cho tôi tội mưu phản - tôi có cần
nghi ngờ chăng? Từ phòng xử án cho tới nơi hành quyết, họ sẽ kéo tôi -
giãy giụa và khóc lóc, hoang mang như trong ngày mình chào đời, đến phút
cuối cùng vẫn bám víu vào niềm tin rằng người vô tội sẽ không bị hại.

“Mình đang sống trong một giấc mơ!”, tôi tự nói với chính mình. Tôi

đọc lớn từng tiếng, tập trung để cố nắm bắt ý nghĩa của chúng, “Mình phải
thức dậy!”.

Tôi cố gắng hình dung trong đầu hình ảnh những người vô tội mà tôi

biết. Cậu bé nằm trần truồng dưới ánh đèn với hai bàn tay kẹp giữa đùi,
những tù nhân người mọi ngồi xổm trên nền đất đầy bụi, che mắt lại và chờ
đợi bất cứ điều gì sắp xảy ra. Sao lại có chuyện vô lý đến mức con quái vật
đã giày xéo họ cũng sẽ chà đạp tôi? Tôi thực sự tin rằng mình không sợ
chết. Mà điều làm tôi sờn lòng là nỗi nhục nhã khi phải chết một cách ngớ
ngẩn và ngu ngốc thế này.

Nhiều giọng nói xôn xao, của cả đàn ông và phụ nữ, vọng lên từ dưới

sân. Vội vàng trốn vào nơi ẩn náu của mình, tôi nghe thấy những tiếng chân
bước nặng nề lên cầu thang. Họ đi tới đầu kia của ban công, sau đó từ từ trở
lại, dừng một lúc trước mỗi cánh cửa. Những bức tường ngăn giữa các
phòng ngủ trên tầng lầu này, nơi nghỉ đêm của người giúp việc và là nơi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.