ĐỢI BỌN MỌI - Trang 126

tỉnh táo và hiểu rõ tính kiên định vì chính nghĩa của mình, dù khả năng có
hạn, tôi vẫn tiếp tục tìm kiếm chính nghĩa. Nhưng sau hai tháng sống giữa
bầy gián, chẳng thấy gì ngoài bốn bức tường và một vết bồ hóng bí ẩn,
không có mùi gì ngoài mùi hôi của chính cơ thể mình, không có ai để
chuyện trò ngoài một hình bóng có đôi môi bị phong kín trong mơ. Tôi gần
như không còn hiểu rõ chính mình. Đôi khi nỗi khát khao được tiếp xúc với
con người chế ngự tôi mạnh mẽ đến mức tôi buột miệng rên lên. Tôi đã
mong đợi biết bao cuộc gặp ngắn ngủi với cậu bé mỗi sáng và tối, đó là tất
cả những gì tôi có! Nằm trong vòng tay phụ nữ trên một chiếc giường tử tế,
có thức ăn ngon, được tản bộ dưới ánh nắng mặt trời, những điều này
dường như quan trọng hơn nhiều so với quyền tự xác định ai là bạn ai là thù
mà không cần cảnh sát chỉ bảo! Sao tôi có thể cho là mình đúng khi không
một người dân nào trong thị trấn chấp thuận cuộc bôn tẩu của tôi với cô gái
mọi, hay liệu có ai không cảm thấy oán giận tôi nếu những cậu trai địa
phương bị giết bởi cô gái mọi mà tôi bảo trợ? Và việc chịu đựng những trò
của bọn mặc cảnh phục xanh còn có ý nghĩa gì nếu tôi không tuyệt đối kiên
định với niềm tin của mình? Dù tôi có khai thật với người thẩm vấn, thuật
lại từng lời chuyến đi đến chỗ bọn mọi, kể cả khi họ bị thuyết phục và tin
tôi, họ vẫn sẽ tiếp tục công việc ác độc của mình, vì một tín điều rằng sự
thật tuyệt đối chỉ được khui ra trong cảnh khốn cùng nhất. Tôi đang chạy
trốn sự đau đớn và cái chết. Tôi chưa có kế hoạch gì cả. Nếu lẩn trốn trong
đám lau sậy, tôi sẽ chết đói trong vòng một tuần, hoặc bị hun khói. Thực
lòng mà nói, tôi chỉ đơn giản muốn tìm chút thoải mái khi tìm về với chiếc
giường êm ái và những vòng tay thân thiết duy nhất tôi còn giữ được.

Tiếng bước chân lại xuất hiện. Tôi nhận ra tiếng chân linh hoạt của cô

gái, lần này có cả bước chân một người đàn ông đi cùng. Họ bước vào
phòng. Giọng nói cho thấy đó chỉ là một cậu trai mới lớn. “Em không nên
để họ đối xử với mình như thế! Em không phải là nô lệ của họ!”, cậu nói vẻ
giận dữ.

“Anh không hiểu đâu”, cô trả lời. “Dù sao thì bây giờ em cũng không

muốn nói về chuyện này.” Im lặng một lúc, rồi thêm những âm thanh thân

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.