ĐỢI BỌN MỌI - Trang 141

Tôi nghe tiếng gậy vụt đến và quay lại đỡ nó. Nó quật ngang vào mặt tôi.

“Mình mù rồi!”, tôi nghĩ, quờ quạng khi mắt bỗng chốc tối sầm. Tôi nuốt
máu chảy xuống, có gì đó đang lan ra trên mặt tôi, mới đầu như hơi lửa ấm,
rồi dần thành một cơn đau dữ dội. Tôi đưa hai tay ôm mặt và dò dẫm bước
loạng choạng, cố không thét lên hay gục xuống.

Tôi không thể nhớ mình định nói gì tiếp theo. Điều kỳ diệu của tạo

hóa… Tôi cố tiếp tục với ý tưởng ấy nhưng nó lẩn tránh tôi như một làn
khói. Tôi chợt nghĩ rằng, chúng ta dẫm đạp lên các loài côn trùng dưới chân
mình, chúng cũng là những phép màu của tạo hóa, bọ cánh cứng, giun,
gián, kiến đều kỳ diệu theo những lối riêng.

Tôi bỏ tay khỏi mắt và một thế giới xám xịt lại hiện ra chao đảo trong

nước mắt. Tôi quá đỗi vui mừng đến mức không còn thấy đau đớn nữa. Khi
bị hai tên tóm lấy khủy tay áp tải về phòng giam, rẽ lối qua đám đông đang
xì xầm, tôi thậm chí còn nhận thấy mình đang mỉm cười.

Nụ cười ấy, niềm vui chan chứa ấy, đã gây ra một rắc rối không nhỏ. Tôi

biết rằng chúng đã phạm sai lầm khi đối phó với tôi quá sơ sài. Bởi vì tôi
không phải là một nhà diễn thuyết. Tôi sẽ nói gì nếu chúng để tôi tiếp tục?
Nói rằng đập nát chân một người còn tệ hơn là giết anh ta nơi chiến trường
ư? Rằng mọi người đều bị ô nhục khi cho phép một cô gái đánh một người
đàn ông? Rằng cảnh dã man ấy đã hủy hoại những trái tim trong sáng?
Những lời chúng ngăn tôi nói ra có thể thực sự rất ngớ ngẩn, khó có thể
thức tỉnh được đám đông. Rốt cuộc, tôi đang bảo vệ điều gì ngoài nguyên
tắc cũ rích là phải đối xử tử tế với tù binh, và tôi đang đấu tranh chống lại
cái gì ngoại trừ lối hành xử suy đồi hiện nay khi người ta giết cả những kẻ
đang quỳ gối, hoang mang và nhục nhã? Tôi có dám đối diện với đám đông
để đòi công lý cho đám tù nhân người mọi ngớ ngẩn đang nằm sấp giữa sân
kia không? Công lý, một khi từ này được nói ra, mọi chuyện sẽ kết thúc ở
đâu? Thét lên “Đừng!” thì dễ hơn. Chịu ăn đòn và trở thành người hy sinh
vì nghĩa cũng dễ hơn. Đút đầu mình vào máy chém còn dễ hơn đòi công lý
cho bọn mọi. Bởi những lý lẽ ấy có thể dẫn đến đâu ngoài việc hạ vũ khí và
mở lối cho những kẻ đã bị chúng ta cưỡng đoạt đất đai vào thị trấn? Vị

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.