ĐỢI BỌN MỌI - Trang 142

Quan tòa cũ, người bảo vệ lề luật, kẻ thù của Quốc gia theo một cách nào
đó, bị hành hung và bắt giam, vẫn kiên định với cách sống chính trực,
không khỏi giữ trong lòng những hồ nghi nhức nhối.

Tôi biết mình đã bị dập mũi, và có lẽ chỗ xương má bị rách thịt do cây

gậy quật vào cũng bị nứt. Mắt trái thì sưng húp.

Khi tình trạng tê liệt vơi dần, cứ một hai phút cơn đau lại kéo đến, dữ dội

đến mức tôi không thể nằm yên nổi nữa. Khi cơn đau lên đến đỉnh điểm, tôi
ôm mặt chạy quanh phòng, rên rỉ như một con chó, giữa các cơn đau, tôi hít
sâu vào, cố gắng tự chủ để không gào khóc cho thêm nhục. Dường như tôi
nghe được những âm thanh huyên náo dâng lên rồi lắng xuống từng đợt từ
đám đông ở quảng trường, nhưng có thể đó chỉ là sự ầm ĩ lùng bùng trong
tai mình.

Họ mang bữa tối đến cho tôi như mọi khi, nhưng tôi không thể ăn nổi.

Tôi chẳng thể đứng yên một chỗ, cứ đi đi lại lại và vặn vẹo người để khỏi
phải thét lên, xé quần áo, tự cấu xé mình, hay làm bất cứ điều gì mà người
ta vẫn làm khi đã đến giới hạn chịu đựng. Tôi khóc, và cảm thấy nước mắt
chảy xuống những vết thương chưa khép miệng đau nhức nhối. Tôi cứ ngân
nga mãi bài hát cũ về người cưỡi ngựa và bụi cây bách, níu lấy những lời
hát tôi còn nhớ ngay cả khi chúng chẳng còn ý nghĩa gì nữa. “Một, hai, ba,
bốn… “, tôi đếm. Sẽ là một chiến thắng trứ danh, tôi nói với chính mình,
nếu mình qua được đêm nay.

Sáng sớm hôm sau, choáng váng vì kiệt sức đến mức đi loạng choạng,

cuối cùng tôi cũng suy sụp và khóc lóc thảm thiết như một đứa trẻ. Tôi ngồi
một góc, quay mặt vào tường và khóc, nước mắt chảy dài không thôi. Tôi
khóc mãi, cùng với cơn đau đến rồi đi theo chu kỳ của riêng nó. Cứ thế,
giấc ngủ chợt đến với tôi như sét đánh. Tôi tỉnh dậy, kinh ngạc trước ánh
sáng mỏng manh ảm đạm của buổi sáng, và co ro trong một góc phòng,
không có chút ý niệm nào, dù là mờ nhạt nhất, về thời gian đã trôi qua. Mặc
dù những cơn đau vẫn còn đó, tôi cảm thấy mình có thể chịu đựng được
nếu cứ ngồi yên. Thực ra, tôi đã quen với nó rồi. Có thể chẳng mấy chốc,
nó sẽ trở thành một phần của tôi, như hơi thở vậy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.