ĐỢI BỌN MỌI - Trang 149

ngủ yên chừng khoảng hai mươi năm nữa. Chẳng ai hứng thú với lịch sử
của một vùng khỉ ho cò gáy. ”

“Chẳng có sự cố nào ở biên giới trước khi ông đến”, tôi nói.

“Điều đó thật vô lý”, ông ta đáp. “Đơn giản là ông chẳng biết gì về sự

thật. Ông đang sống trong thế giới của quá khứ. Ông nghĩ chúng ta đang
đối phó với những nhóm nhỏ dân du cư hiền hòa. Thực tế là chúng ta đang
đương đầu với một kẻ thù có tổ chức hẳn hoi. Nếu lúc đó ông đi cùng lực
lượng viễn chinh thì tự ông đã thấy được điều đó rồi.”

“Những tù nhân tội nghiệp ông đưa vào… có phải họ là kẻ thù mà tôi

phải khiếp sợ? Ý ông là vậy đúng không? Chính ông mới là kẻ thù, Đại
tá!”. Tôi không thể kiềm chế bản thân được nữa. Tôi giộng nắm đấm xuống
bàn. “Ông chính là kẻ thù, ông đã gây ra cuộc chiến, và cho họ tất cả tử sĩ
họ cần - không phải mới lúc này mà từ một năm về trước, khi ông thực hiện
những hành động mọi rợ dơ bẩn đầu tiên của mình tại đây! Lịch sử sẽ ủng
hộ tôi!”

“Nhảm nhí. Sẽ chẳng có lịch sử nào cả, chiến dịch này quá tầm thường.”

Ông ta trông có vẻ điềm tĩnh, nhưng tôi biết mình đã làm ông ta lo lắng.

“Ông là một kẻ tra tấn ghê tởm! Ông đáng bị treo cổ!”

“Câu đó để Quan tòa nói đi, Quý ngài Chính trực”, ông ta lẩm bẩm.

Chúng tôi trừng trừng nhìn nhau.

“Bây giờ”, ông ta vừa nói vừa xếp mớ tài liệu trước mặt mình, “tôi muốn

có lời khai về mọi chuyện đã xảy ra giữa ông và bọn mọi trong lần gần nhất
ông đến thăm bọn họ trái phép.”

“Tôi từ chối.”

“Tốt lắm. Cuộc phỏng vấn của chúng ta đã kết thúc.” Ông ta quay sang

người thuộc cấp. “Anh chịu trách nhiệm về ông ta.” Ông ta đứng lên, bước
ra ngoài. Chỉ còn lại tôi với viên Chuẩn úy.

Chưa từng được tẩy trùng hay đắp thuốc, vết thương trên má tôi sưng

phồng và bị nhiễm trùng. Một lớp mày cứng như con sâu bướm lớn đóng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.