ĐỢI BỌN MỌI - Trang 164

hiểu rõ phạm vi cuộc sống của anh. Tôi cố hình dung cách anh hít thở, ăn
uống và sống ngày qua ngày. Nhưng tôi không thể! Đó là điều khiến tôi bận
lòng! Nếu tôi là anh, tôi cứ tự nhủ, đôi bàn tay tôi sẽ đầy cảm giác dơ bẩn
đến mức ngộp thở… “

Anh ta vặn người thoát ra và đánh vào ngực tôi mạnh tới mức tôi thở hắt

ra và loạng choạng lùi lại. “Đồ con hoang!”, anh ta hét lên. “Thằng già điên
khốn kiếp! Cút ngay! Xéo đi đâu đó và chết đi!”

“Khi nào các người mới đưa tôi ra tòa?”, tôi thét lên với cái lưng đang xa

dần của anh ta.

Anh ta thây kệ tôi.

Không có chỗ nào để trốn cả. Mà tại sao tôi phải lẩn trốn? Từ mờ sáng

tới sập tối, tôi ngắm nhìn quảng trường, thơ thẩn quanh các quầy hàng hay
ngồi dưới bóng cây. Dần dần, khi lời đồn về viên Quan tòa già hết thời vẫn
còn sống sót lan ra, mọi người không còn im lặng hay quay lưng đi mỗi khi
tôi lại gần. Tôi phát hiện ra mình không hẳn đã mất hết bạn bè, đặc biệt là
cánh phụ nữ, những người gần như không thể che giấu nổi sự hào hứng khi
nghe tôi kể lại mọi chuyện. Lang thang ngoài đường, tôi đi ngang qua bà vợ
bụ bẫm của anh lính hậu cần đang phơi quần áo. Chúng tôi chào hỏi nhau.
“Còn ông khỏe không, thưa ông?”, cô ta hỏi. “Chúng tôi nghe đồn rằng ông
đã gặp nhiều khó khăn.” Đôi mắt cô sáng lên đầy tò mò nhưng vẫn rất thận
trọng, “Ông vào nhà uống cốc trà chứ?” Thế là chúng tôi cùng ngồi trong
bàn bếp, cô cho lũ trẻ ra ngoài chơi, và trong khi tôi uống trà và xơi gần hết
đĩa bánh quy yến mạch ngon tuyệt mà cô làm, cô đi nước đầu tiên trong trò
chơi hỏi quẩn đáp quanh, “Ông đã bỏ đi lâu quá, chúng tôi tự hỏi liệu ông
có quay lại không... Và kế đó là những nổi khổ ông phải chịu nữa! Chao ôi
là thời thế đổi thay! Hồi ông còn tại vị, đâu có chuyện loạn đến thế. Toàn
do đám người lạ trên thủ đô hết, làm bung bét mọi chuyện!” Tới lượt mình,
tôi thở dài. “Đúng vậy, họ không hiểu cách thức chúng ta vận hành công
việc trong thị trấn, phải không. Tất cả những rắc rối chỉ vì một cô gái...”
Tôi ăn ngấu nghiến một cái bánh khác. Kẻ si tình bao giờ cũng bị cười nhạo
nhưng cuối cùng luôn được tha thứ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.