ĐỢI BỌN MỌI - Trang 169

tội vạ. Bởi thế nhiều gia đình chỉ đơn giản là biến mất lúc nửa đêm, đút lót
để bọn bảo vệ mở cổng cho họ, rồi lên đường hướng về phía đông và chờ ở
trạm dừng thứ nhất hay thứ hai cho tới khi số người gia nhập đủ đông để ra
đi an toàn.

Quân đội đô hộ cả thị trấn. Họ đã tổ chức một cuộc hội họp ban đêm trên

quảng trường để tố giác “những kẻ hèn nhát và phản bội” và khẳng định
lòng trung thành của mọi người dành cho Đế chế. CHÚNG TÔI Ở LẠI đã
trở thành khẩu hiệu thể hiện sự trung thành. Cụm từ đó sẽ được viết lên
những bức tường ở khắp mọi nơi. Tôi đứng trong bóng đêm ngoài rìa đám
đông đêm hôm ấy (không ai đủ gan ở trong nhà), lắng nghe hàng ngàn cái
cổ họng hô vang những từ đó đầy khí thế và sặc mùi đe dọa. Một cơn rùng
mình chạy dọc sống lưng tôi. Sau buổi tụ họp, binh lính dẫn đầu một cuộc
diễu hành qua các con đường. Những cánh cửa bị đá tung ra, mấy khung
cửa sổ bị phá vỡ, một ngôi nhà bị đốt. Có một cuộc ăn uống chè chén trên
quảng trường tới tận khuya. Tôi nhìn quanh tìm kiếm Mandel nhưng không
thấy anh ta. Có thể là anh ta đã mất quyền kiểm soát trại lính này, nếu quả
binh lính ở đây từng sẵn lòng nhận lệnh từ một viên cảnh sát.

Khi những người lính này, những kẻ lạ lẫm với lối sống của chúng tôi,

những người được tuyển mộ từ khắp nơi thuộc Đế chế, lần đầu đóng quân ở
đây, họ được chào đón khá lạnh nhạt. “Chúng ta không cần họ ở đây,” mọi
người nói, “họ nên ra đi và chiến đấu với lũ mọi càng nhanh càng tốt”.
Không ai cho họ mua chịu trong các cửa tiệm, các bà mẹ nhốt kỹ mấy cô
con gái tránh xa bọn họ. Nhưng sau khi lũ mọi xuất hiện ở ngay cửa, thái
độ của dân chúng liền thay đổi. Vì dường như họ là những tấm lá chắn cuối
cùng giữa chúng tôi và sự hủy diệt, đám binh lính xa lạ này đã thực sự
chiếm được cảm tình. Một ủy ban quần chúng tổ chức quyên góp hàng tuần
để chiêu đãi họ, cừu quay nguyên con, hàng galông thịt cừu bày ra trước
mắt. Bọn con gái trong thị trấn ở với họ. Người ta đáp ứng mọi mong muốn
của họ miễn là họ ở lại và bảo vệ cuộc sống của chúng tôi. Và càng được
bợ đỡ, họ càng ngạo mạn. Chúng tôi biết rằng không thể dựa vào họ. Với
cái chái gần như trống không và cánh quân chính đã tiêu tan như làn khói,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.