ĐỢI BỌN MỌI - Trang 170

điều gì sẽ giữ chân họ khi những cuộc chè chén kết thúc? Chúng tôi chỉ còn
biết hi vọng rằng họ sẽ sợ sự khắc nghiệt của việc hành quân vào mùa đông
nên không dám bỏ rơi chúng tôi.

Và dấu hiệu mùa đông đang đến xuất hiện khắp nơi. Sáng sớm, những

cơn gió nhẹ lạnh buốt thổi đến từ phía bắc. Mấy cánh cửa sập kêu cót két,
những người đang ngủ xích lại gần nhau hơn, lính gác nép sát vào chiếc áo
choàng, đấu lưng vào nhau.

Có vài đêm, tôi thức dậy co ro trên chiếc giường làm từ đống bao tải và

không tài nào ngủ lại được. Khi mặt trời mọc, càng ngày trông nó càng xa
hơn, mặt đất trở nên lạnh lẽo ngay cả khi mặt trời chưa lặn. Tôi nghĩ đến
những đoàn lữ hành thưa thớt đang lê bước hàng trăm dặm đường, tiến về
vùng đất mẹ nơi hầu hết họ chưa ai từng được thấy, đẩy xe ba gác, thúc
ngựa, mang theo con cái, chăm lo thực phẩm dự phòng, rồi mỗi ngày đều
bỏ lại bên đường những đồ dùng, vật dụng nhà bếp, ảnh chân dung, đồng
hồ, đồ chơi, tất cả những thứ họ đã nghĩ rằng mình có thể cứu được từ đống
đổ nát trong nhà, trước khi họ nhận ra rằng may lắm thì mình chỉ có thể hy
vọng còn sống sót thoát khỏi đây. Chừng một hai tuần nữa thôi, thời tiết sẽ
khó lường đến mức không ai lên đường nổi, trừ những kẻ kiên cường nhất.
Gió bắc lạnh lẽo sẽ gào thét cả ngày, vắt kiệt sự sống trên những con đường
nó đi qua, mang theo một biển bụi tràn khắp vùng bình nguyên mênh
mông, kéo theo những cơn mưa đá và tuyết đột ngột. Tôi không thể tưởng
tượng ra bản thân mình, với áo quần tả tơi và đôi săng đan mòn vẹt, tay
chống gậy, hành lý cõng trên lưng, mà vẫn có thể sống sót nổi qua chặng lữ
hành dài ngày này. Tâm tư của tôi không đặt vào đó. Tôi có thể trông chờ
một cuộc sống thế nào nếu rời xa ốc đảo này? Sống như một thủ thư nghèo
túng ở thủ đô, mỗi tối khi hoàng hôn buông xuống, lại trở về căn phòng
thuê ở một con phố vắng với bà chủ nhà rình mò trước cửa, còn răng thì
rụng dần? Nếu ngày ấy tôi gia nhập đoàn người tha hương kia, có lẽ một
ngày nào đó, giống như những người già lặng lẽ, tôi sẽ bị tách khỏi đoàn,
trụ lại trong một hốc đá, và chờ đợi cơn rét thấu xương cuối cùng bắt đầu
lan đến chân mình.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.