ĐỢI BỌN MỌI - Trang 175

tôi dừng bước và đứng trước mặt em ở cổng trại lính, em hẳn đã cảm giác
được sự lừa dối làm vẩn đục bầu không khí quanh mình. Lòng đố kỵ, sự
thương hại, và những ác tâm nấp sau lớp vỏ ngụy trang mang tên dục vọng.
Và khi tôi làm tình, chẳng có sự xung động nào ngoài nỗ lực khước từ sự
xung động một cách khó nhọc! Tôi nhớ nụ cười điềm tĩnh của em. Ngay từ
đầu, em đã biết tôi là một kẻ quyến rũ giả dối. Em lắng nghe tôi, rồi lắng
nghe trái tim mình, và làm đúng những gì nó mách bảo. Giá như em tìm
được cách nói với tôi! Lẽ ra em nên nói rằng. “Ông làm như vậy là không
đúng cách”, và ngăn tôi lại. “Nếu ông muốn biết phải làm sao, hãy hỏi
người bạn có đôi mắt đen.” Và đáng ra em nên kiên trì để không từ bỏ tôi
mà chẳng còn chút hy vọng nào. “Nhưng nếu ông muốn yêu em, ông phải
mặc kệ anh ta và học điều đó ở chỗ khác.” Giá như hồi ấy em nói cho tôi
hay, nếu tôi thấu hiểu em, hay ở một vị thế có thể thấu hiểu em, nếu tôi tin
tưởng em và ở một vị thế để có thể tin em, tôi đã không phải cố chuộc tội
bằng những việc làm mơ hồ và vô ích trong cả năm trời.

Vì tôi không phải một kẻ bao dung và thích được yêu thương, trái ngược

với tên Đại tá lạnh lùng cứng nhắc, như tôi vẫn thích tự hình dung về mình.
Tôi là những lời dối trá mà Đế chế tự nhủ trong thời bình, còn ông ta là sự
thật mà Đế chế nói ra vào thời loạn. Đó là hai mặt thuộc về nền cai trị của
đế quốc, không hơn, không kém. Nhưng tôi đang chờ thời cơ, nhìn quanh
vùng biên giới xa xôi hẻo lánh này, nơi ao tù nhỏ bé mùa hè bụi bay mù trời
và những xe đẩy chất đầy quả mơ, giấc ngủ dài mùa hạ và trại lính lười
nhác, đàn thủy cầm đến rồi đi năm này qua năm khác, đáp xuống rồi lại bay
khỏi mặt hồ lóng lánh tĩnh lặng như gương, tôi tự nhủ, “Hãy kiên nhẫn, một
ngày gần thôi, hắn ta sẽ bỏ đi, sự yên bình sẽ trở lại sớm thôi. Rồi sau đó,
giấc ngủ trưa của chúng ta sẽ kéo dài hơn, gươm đao của chúng ta sẽ rỉ sét,
cậu lính gác sẽ lẻn ra khỏi tháp về qua đêm với vợ mình, những thành lũy
sẽ đổ nát đến mức thằn lằn làm tổ giữa những viên gạch và lũ cú mèo bay
ra từ tháp chuông, đường biên giới trên bản đồ của Đế chế sẽ trở nên nhạt
nhòa và mờ mịt cho đến khi chúng ta may mắn rơi vào quên lãng.” Và tôi
cứ thế tự huyễn hoặc mình, sa vào một trong những ngã rẽ sai lầm mà mình

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.