ĐỢI BỌN MỌI - Trang 186

6

THỈNH THOẢNG VÀO BUỔI SÁNG, xuất hiện những dấu vó ngựa còn
mới in trên cánh đồng.

Giữa những bụi cây nằm rải rác đánh dấu phần giới hạn xa tắp của

khoảng đất đã được cày bừa, lính gác nhìn thấy một cái bóng mà anh ta thề
rằng mới hôm trước không hề ở đó, và hôm sau đã biến mất. Đám dân chài
không mạo hiểm đi đánh bắt trước khi mặt trời mọc. Sản lượng cá họ bắt
được giảm mạnh tới mức họ gần như không thể trụ nổi.

Trong hai ngày nỗ lực hợp tác cùng nhau với vũ khí kề bên, chúng tôi đã

thu hoạch những cánh đồng phía xa, tất cả những gì còn lại sau trận lũ. Số
hoa lợi đó không đủ bốn cốc mỗi ngày cho một gia đình, nhưng có còn hơn
không.

Mặc dù con ngựa mù vẫn tiếp tục quay bánh xe để đổ đầy bể chứa gần

bờ hồ, nơi cung cấp nước tưới cho những khu vườn trong thị trấn, chúng tôi
biết rằng đường dẫn nước có thể bị cắt đứt bất cứ lúc nào nên bắt đầu đào
thêm các giếng mới bên trong bức tường thành.

Tôi đã đôn đốc những người đồng hương canh tác các mảnh vườn trồng

lương thực của họ, trồng những loại rau lấy củ chịu được giá rét mùa đông.
“Ưu tiên số một là chúng ta phải tìm cách để tồn tại trong mùa đông”, tôi
nói với họ. “Đến mùa xuân, người ta sẽ gửi hàng tiếp tế, chắc chắn vậy. Sau
đợt tuyết tan đầu tiên, chúng ta sẽ trồng giống kê có thể thu hoạch sau sáu
mươi ngày.”

Trường học đã đóng cửa, nên lũ trẻ được huy động đi đặt lưới trên những

nhánh hồ nhiễm mặn phía nam để bắt những tôm nhỏ màu đỏ sống nhiều
trong vùng nước nông gần bờ. Chúng tôi hun khói chúng và đóng gói thành
những bánh nặng gần nửa ký lô. Chúng có mùi dầu khó chịu, thông thường
chỉ đám dân chài mới ăn nổi, nhưng tôi đồ rằng chưa đợi hết mùa đông,
chúng tôi đã có thể vui mừng thưởng thức món chuột và côn trùng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.