ĐỢI BỌN MỌI - Trang 43

chân cô giữa hai đùi tôi. Cô hoàn toàn nhượng bộ. Thỉnh thoảng cô ngủ vùi
trước khi tôi xong việc. Cô ngủ ngon lành như một đứa trẻ.

Về phần tôi, dưới đôi mắt mù của cô và trong sự ấm áp của căn phòng,

tôi có thể trần truồng mà không hề xấu hổ, phơi bày hai ống chân khẳng
khiu, bộ phận sinh dục thõng thẹo, cái bụng phệ, bộ ngực nhão nhoẹt của
một lão già và phần cổ họng nhăn nheo như da gà tây. Tôi nhận ra mình
đang di chuyển mà chẳng nghĩ ngợi gì khi vẫn lõa lồ như thế, thỉnh thoảng
ngồi yên sưởi ấm bên lò sưởi sau khi cô gái đã say ngủ, hoặc ngồi trên ghế
đọc sách.

Nhưng thường thì khi đang mơn trớn cô, tôi hay ngủ thiếp đi như chết,

rơi vào sự lãng quên, nằm sóng xoài trên người cô, và chừng một hoặc hai
tiếng sau lại thức dậy trong trạng thái choáng váng, hoang mang, cổ họng
khô khốc. Những cơn ngủ mê man không mộng mị này với tôi tựa như cái
chết, như thể bị bỏ bùa, tựa hồ hư không và nằm ngoài giới hạn thời gian.

Một buổi tối nọ, khi đang thoa dầu lên da đầu để xoa bóp hai bên thái

dương và trán cho cô, tôi để ý thấy một bên khóe mắt cô có một nếp nhăn
xám xịt như thể có con sâu bướm nằm ngay ở đó và đầu của nó sượt qua mi
mắt cô.

“Đây là gì?”, tôi hỏi trong khi dùng móng tay lần theo vết hình con sâu

đó.

“Đó là nơi bọn họ đã chạm vào tôi”, cô trả lời và đẩy tay tôi ra. “Có đau

không?”

Cô lắc đầu.

“Để tôi xem thử.”

Càng lúc tôi càng chắc chắn rằng, một khi những dấu vết trên cơ thể cô

gái chưa được giải mã hết, tôi sẽ không thể buông cô ra được.

Tôi vạch mí mắt cô ra bằng ngón cái và ngón trỏ của mình. Lần theo đến

tận ngọn, vết hình con sâu đó bị cắt ngọt nơi vành mí trong màu hồng nhạt.
Không còn dấu vết nào khác. Đôi mắt cô vẫn nguyên vẹn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.