ĐỢI BỌN MỌI - Trang 50

“Đó là tất cả những gì chúng tôi nghe ngóng được. Tôi giúp họ đưa ông

ta quay lại hành lang. Bọn họ đều ngủ ở đó hết. Lúc đó tiếng thở của ông ta
rất lạ, rất sâu và gấp gáp. Đó là lần cuối cùng tôi thấy ông ta. Ngày tiếp
theo ông ta chết.”

“Tiếp tục đi. Tôi đang nghe đây. Tôi muốn anh kể cho tôi mọi thứ anh có

thể nhớ được.”

Khuôn mặt thằng nhóc trở nên căng thẳng. Tôi chắc chắn cậu ta đã được

dặn phải giữ mồm giữ miệng.

“Người đàn ông đó bị thẩm vấn lâu hơn bất kì ai khác. Sau khi bị vào đó

lần đầu, tôi thấy ông ta ngồi một mình trong góc, hai tay ôm đầu.” Cậu ta
đưa mắt liếc về phía tên lính canh kia, “Ông ta không ăn gì cả. Ông ta
không đói. Con gái ông ta ở bên cạnh. Cô ấy đã cố ép ông ta ăn nhưng ông
không chịu”.

“Chuyện gì đã xảy ra với con gái ông ấy?”

“Cô ấy cũng bị hỏi cung, nhưng không quá lâu.” “Tiếp tục đi.”

Nhưng cậu ta không còn gì để kể với tôi nữa. “Nghe này”, tôi nói,

“Chúng ta đều biết cô con gái là ai. Cô ấy là cô gái đang ở với tôi. Đó
không phải là một bí mật nữa. Bây giờ anh tiếp tục đi, kể cho tôi nghe
chuyện gì đã xảy ra”.

“Tôi không biết, thưa ngài! Hầu hết thời gian tôi không có mặt ở đó.”

Cậu ta quay sang bạn mình với vẻ khẩn khoản nhờ nói giúp, nhưng hắn ta
câm lặng. “Thỉnh thoảng có tiếng thét, tôi nghĩ họ đã đánh cô ấy, nhưng tôi
không ở đó. Khi làm xong nhiệm vụ, tôi đi ra ngay theo như yêu cầu.”

“Anh biết rằng hiện tại cô ấy không thể đi lại được. Họ đã làm gãy chân

cô ấy. Họ đã làm chuyện đó trước mặt người đàn ông kia, cha cô ấy, phải
không?

“Vâng, tôi nghĩ vậy.”

“Và anh cũng biết rằng cô ấy không thể nhìn thấy rõ nữa. Họ đã làm thế

khi nào?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.