ĐỜI CALL BOY - Trang 153

Em ghé ven đường, cái chỗ gần nhà em đó, cái chỗ mà mỗi lần

đi về, em hay chỉ cho anh thấy, có 1 ông già, ngồi bán những thứ
đồ linh tinh, vài gói bánh, vài cái kẹo, mấy trái dừa tươi… Ông lão
già lắm rồi… vậy mà ngày nào cũng ra đây ngồi bán những thứ đó,
mà anh thấy đó, bán mấy cái đó thì lời được bao nhiêu. Nhìn ông
lụm khụm dọn hàng, mở hàng, tội không thể tả được… Có hôm, trời
mưa, em chạy vội về nhà, vậy mà cũng thấy ông lão ngồi đấy,
trùm cái áo mưa mỏng manh, hình ảnh đó cứ như nhoà đi trong màn
mưa, ông lão cũng như tan đi trong cơn mưa nặng hạt… Sống vội,
hối hả, đến nỗi nhiều khi thành … vô tâm… Hôm nay, em ghé lại,
mua hết tất cả số hàng mà ông đang bán, phụ ông dọn dẹp…
không quên đưa dư một chút tiền so với những gì em mua… Lòng
em, lại thấy vui hơn 1 chút… Cảm ơn ông lão mà… em cũng không
biết tên…

12h36p trưa…

Em đang ngồi nhìn mấy đứa bé ăn cơm và nói chuyện với mấy

cô bảo mẫu của làng S.O.S… Lúc em đưa bánh với kẹo hồi nãy em
mua cho tụi trẻ, chúng nó vui lắm anh ạh… Vui vì có người cho mình
kẹo, vui cái kiểu con nít wá… Hồi đó, em nhớ là anh cũng hay dỗ em
cái kỉêu… "Ngoan đi, anh cho cục kẹo nè…"… anh cứ làm như em là
con nít không bằng… Trưa, em ra một cái võng bắt trong vườn,
nằm nghỉ trong khi tụi nhóc thì ngủ trưa trong nhà… Nhìn lên bầu
trời xanh wa mấy vòm lá cây, em thấy đẹp lắm, yên bình lắm…
lâu lắm rồi, em mới tìm được cái cảm giác bình yên, không suy
nghĩ, tận hưởng không khí của thiên nhiên nhiều như vậy… Cả ngày
ngồi chơi, giỡn, kể chuyện cho mấy đứa nhóc nghe, vui lắm anh

h… Lúc em gần về tụi nó buồn lắm, có đứa khóc nữa, mặc dù chỉ

mới gặp em có một lần thôi đó… 1 thằng nhóc chạy lại, đưa cho em
1 trái cà chua đỏ… "Em tặng anh nè, tụi em tự trồng đó…" Rồi nó
cười, cái nụ cười của một thiên thần… Cắn trái cà chua mà em

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.