ĐỜI CALL BOY - Trang 28

Chương 3

Cạm bẫy

Công việc giữ xe của tôi tại quán ông Bảy vẫn cứ thế mà tiếp tục

với những chuyện buồn vui của cuộc đời. Có lần, một ông khách say
đến mức không biết trời trăng gì, ra đến bãi gửi xe thì té chổng
cẳng. Tôi vừa xốc ông ta dậy thì cũng là lúc ông ta ọe lên vài tiếng,
rồi ói ngập ngụa vào người tôi. Mùi bia, mùi thức ăn và đủ thứ mùi
mà tôi không thể diễn tả bao lấy cơ thể, thật kinh khủng. Tôi lấy cái
khăn lạnh, lau sơ sài những dấu tích còn lại của bãi chiến trường
rồi nhanh chân chạy ra lấy xe cho khách. Hôm đó lại là cuối
tuần, người ta đi ăn nhậu nhiều, quán đông, khách ra vô nườm
nượp, muốn đi thay cái áo cũng không có thời gian. Một cô gái ăn
mặc rất thời trang, áo thun kéo lệch một bên vai, quần jean cực
ngắn, bước ra khỏi quán, hất hàm về phía chiếc xe đắt tiền rồi
quăng cho tôi cái thẻ xe. Trong khi lật đật lo lấy xe thì đã nghe tiếng
cô gái từ sau lưng.

- Anh Bảy, hết người mướn rồi sao anh mướn ăn mày vô giữ xe,

thằng này nó ngủ dưới ống cống hay bãi rác mà hôi dữ vậy.

Nói xong, con nhỏ bước nhanh chân tới xe mình, mở giỏ xách lấy

ra chai nước hoa rồi xịt liên tiếp vào cái yên xe, đặt mông lên rồi
chạy đi mất. Ông Bảy thì cũng đang kề sát mũi vào người tôi, khịt
khịt vài cái.

- Mày làm cái gì mà người chua lè, mắc ói vậy. Đi vô trong kia

kêu thằng Mạnh ra đây coi xe rồi đi thay cái áo khác, tắm rửa
giùm tao. Hôi rình như vầy ai mà dám vào ăn uống.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.