ĐỢI CHỜ - Trang 113

Wicklow hạ thấp giọng nói thêm.
Ned đã có nói với Barley: " Wicklow sẽ luôn luôn canh chừng phía sau
ông. Hơn ai hết, ông ta đã biết ông có bị theo dõi hay không?".
"Wicklow và còn ai nữa?" Barley tự hỏi.
Ngay khi Wicklow và Barley vừa đặt chân tới khách sạn tối hôm qua,
Wicklow đã biến mất cho tới nửa đêm, và lúc sắp đi ngủ, Barley đã từ cửa
sổ nhìn thấy anh ta ở ngoài đường đang nói chuyện với hai người đàn ông
còn trẻ mặc đồ jean.
Barley và Wicklow ngồi ở ghế phía trước và nói chuyện với tài xế bằng
tiếnậg Nga thật sõi, không chê vào đâu được. Người tài xế cười vang và
Wicklow cũng cười đáp lại.
- Cho tôi tham gia với được không? - Barley hỏi, Wicklow vội vã cho
Barley biết:
- Tôi đã hỏi anh ta có muốn làm tài xế lái xe cho Nữ hoàng đến viếng
thăm chính thức không. Ở đây học có câu ngạn ngữ: " Nếu mày ăn cắp, hãy
ăn cắp một triệu. Nếu mày hôn, hãy hôn một nữ hoàng".
Barley hạ cửa kính xe xuống và chơi một điệu nhạc piano bằng cách gõ
vào mép cửa. Cuộc đời là một cuộc vui cho đến "có thể là vào lúc 20 giờ
15".

*

- Barley! Hoan nghênh ông bạn thân mến của tôi đã đến đây. Lạy
Chúa, đừng bắt tay với tôi nơi ngưỡng cửa. Ồ trông ông còn phong độ quá!
Alik Zapadny kêu lên với vẻ lo lắng. Sao ông chẳng có vẻ gì là đau đầu và
nói lè nhè của một bợm nhậu, hãy nói cho tôi biết đi nào? Ông đang yêu,
phải không Barley? Ông lại ly dị một lần nữa, phải không? Ông đã làm gì
bậy bạ, phải không? Nào, hãy thú thật tất cả đi.

Mặt mày hốc hác, dấu vết chưa bị phai mờ của thời gian bị giam cầm.
Zapadny hăm hở quan sát Barley để xét đoán một cách sáng suốt. Bây giờ
Zapadny đã là một anh hùng của thời kỳ tái cấu trúc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.