ĐỢI CHỜ - Trang 120

- Youri, bà già tôi đã dạy cho tôi tin rằng tất cả các ông đều là người của
KGB.
- Ngay cả tôi?
- Nhất là ông!
- Barley, tôi rất mến ông. Đồng ý chưa? Ông gửi con trai của ông cho tôi
sớm sớm. Nó tên gì?
13 giờ rưỡi. Barley và Wicklow chậm mất một giờ để đến trạm tiếp theo
trên con đường dài dẫn tới : " có thể vào lúc 20 giờ 15".
Ván lát tường màu sẫm ảm đạm, món ăn ngon tuyệt, người phục vụ
cung kính, không khí vương giả. Họ ngồi chung quanh một bàn dài tại trụ
sở Hội Nhà Văn. Một lần nữa Alik Zapadny chủ tọa. Có những nhà văn
mới đầy hứa hẹn. Zapadny giới thiệu với Barley những người mới ra tù.
Wicklow làm phiên dịch, Barley đàm đạo rất xuất sắc.
Đến 18 giờ, sau khi dự hai cuộc họp khác, và sau khi từ chối một cách tài
tình nửa tá mời họp mặt đêm nay, Barley trở về phòng khách sạn của mình.
Ông tắm để cho tỉnh táo, Wicklow nói chuyện với ông một cách vui vẻ về
việc xuất bản để cho các micro đặt lén ghi. Theo lệnh của Ned, Wicklow
phải ở bên cạnh Barley cho đến phút chót, để đề phòng sự hoảng sợ làm tê
liệt tâm trí ông ta, trường hợp ông ta quên bài bản của mình.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.