ĐỢI CHỜ - Trang 149

tôi và vì thế tỏ ra rất nghiêm khắc. Sau khi xem phim xong, chúng tôi sang
phòng ăn lộng lẫy, tường có ốp gỗ quý. Chúng tôi ngồi chung những cái
bàn dài. Ở đó tôi gặp Yakov. Bố tôi giới thiệu ông ta với tôi: “Đây là một
thiên tài mới trong giới các nhà vật lý”. Bố tôi có cái tính hay nói bông lơn
với những người trẻ tuổi hơn ông. Yakov rất điển trai, nhưng không ai nói
cho tôi biết ông ta là một khoa học gia song lại là một người có tâm hồn
nghệ sĩ. Tôi đã hỏi ông ta làm nghề gì, và ông ta đã trả lời rằng ông ta ở
Leningrad để tìm lại ở đó tính ngây thơ của mình. Lẽ tất nhiên tôi đã cười,
và tôi đã nói với ông ta một câu sắc sảo của một con bé ranh mới mười sáu
tuổi: “Một nhà khoa học mà muốn tìm lại tính ngây thơ! Tôi thấy đó là một
điều kỳ cục!”. Ông ta đã giải thích với tôi rằng những thành tích vẻ vang
ông ta đã đạt được ở Akademgorodok trong một số lĩnh vực, đã lôi kéo sự
chú ý của các nhà quân sự. Về vật lý, hầu như không có ranh giới giữa
nghiên cứu cơ bản và nghiên cứu có mục đích quân sự. Người ta đã trải
thảm đỏ để mời ông ta cộng tác, nhưng ông ta đã từ chối tất cả các đặt
quyền đặc lợi được đề nghị. Điều đó đã làm cho các nhà quân sự điên tiết,
vì họ quen tuyển các phần tử ưu tú trong các nhà nghiên cứu mà không bao
giờ bị ai từ chối. Và vì thế ông ta đã trở về Viện đại học cũ để tìm lại tính
ngây thơ của mình.
Ông ta nói đùa, và tôi đã cười như một phụ nữ trưởng thành. Ông ta rất
xuất sắc, nhưng cũng có những nhược điểm như bây giờ.
Ông ta uống rượu quá nhiều. Bố tôi cũng thế, nên ông dễ nổi giận. Bố tôi
và Yakov bất đồng ý kiến về tình hình xảy ra tại Tiệp Khắc. Là một giáo sư
lỗi lạc theo học phái nhân văn, bố tôi không thích bị một nhà bác học còn
trẻ tuổi công kích, người mà ông cụ coi như một kẻ hãnh tiễn. Trong lúc bố
tôi và Yakov cãi vã nhau kịch liệt, thì tôi mê tít Yakov rồi.
Barley lại nhấp một chút uýt-ky nữa.
- Bà không điều đó chướng tai gai mắt sao? Ông kêu lên với một giọng bất
bình, trong lúc một nụ cười làm rạng rỡ gương mặt của Katia. Một cô bé
mười sáu tuổi với một người đàn ông ba mươi tuổi đã từng trải?
Katia không trả lời Barley và kể tiếp:
- Sau bữa tiệc, tôi đã xin bố tôi ba rúp để đi ăn kem tại tiệm cà phê Sever

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.