ĐỢI CHỜ - Trang 152

- Không.
- Thế thì có ai biết.
- Yakov không nói gì với bạn bè của ông ta, tôi biết chắc như thế.
- Còn bạn bè của bà? Không tâm sự với nhau một chút nào sao?
- Không.
- Không có ai giúp Yakov trong việc viết bản thảo của ông ta chứ?
- Không.
- Ngay cả một trong những bạn nhậu nhẹt của ông ta cũng không sao?
- Cũng không.
- Làm sao bà biết chắc như thế?
- Bởi vì tôi biết Yakov chỉ làm bạn với tư tưởng của ông ta mà thôi.
- Bà có hạnh phúc với ông ta không?
- Tôi không hiểu câu hỏi của ông.
- Ông ta có làm cho bà vừa lòng không? Bà yêu ông ta vì tình yêu hay vì lý
tưởng của ông ta? Ông ta có làm cho bà vui cười không?
- Tôi tin rằng Yakov là một con người tài ba, nhưng cũng có rất nhiều
nhược điểm, không thể sống được nếu không có tôi. Chắc ông cũng biết, có
đầu óc cầu toan, muốn tất cả mọi sự đều phải toàn thiện toàn mỹ, tức là còn
ấu trĩ. Và cũng là không thiết thực. Tôi nghĩ rằng, nếu không có tôi, ông ta
sẽ không đững vững được.
- Ông ta có vợ chứ?
Katia có vẻ giận.
- Ông ta có con cái gì không?
Những câu hỏi này trở nên kỳ cục.
- Bằng cách nào bà liên lạc được với Yakov?
- Điều đó không quan trọng. Khi có một trong những người bạn của ông ta
nhận được một thông điệp nào đó, anh ta báo cho Yakov biết và Yakov tìm
cách gọi điện thoại cho tôi.
- Người bạn ấy có biết người gửi thông điệp là ai không?
- Anh ta không cần biết chi tiết đó. Anh ta chỉ biết đó là một người đàn bà.
- Yakov có sợ không?
- Ông ta nói cần phải có nhiều can đảm, tôi nghĩ rằng ông ta cũng có sợ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.