ĐỢI CHỜ - Trang 155

John Le Carré

Đợi chờ

Chương 9

Những người Mỹ mới của nhỏ Ned, trong lúc chúng tôi ngồi quanh chiếc
máy thu phát âm của Brock.
Đồng hồ Luân Đôn chỉ sáu giờ. Băng ghi âm đã đến đây nửa giờ trước, sau
khi đến Helsinki bằng vali ngoại giao, rồi đến Northolt bàng chuyên cơ.
Ngồi tại bàn làm việc của mình, Ned ký tên vào phía dưới một tài liệu mà
ông ta che lại với bàn tay trái. Ông xếp tờ giấy đút vào một phong bì và dán
lại, trước khi giao cho Emma, một trong hai phụ tá của ông.
Sau đó Ned mới trả lời tôi:
- Những người mới từ Langley tới để xem xét công việc của chúng ta.
Nơi máy thu phát âm, chúng tôi nghe tiếng bước chân đi lên một cầu thang
bằng gỗ, rồi sau đó là tiếng chửi thề của Barley. lại, tiếng chân bước đi khi
hai người leo lên mái nhà.
Người ta có thể cho đây là một cuộc chiêu hồn, tôi nghĩ thầm khi nghe
Barley và Katia trao đổi với nhau những lời đầu tiên.
Brock cho chúng tôi nghe tất cả những gì diễn ra trên mái nhà, rồi sau đó là
những gì diễn ra trong bữa ăn tối.
- Yakov Yefremovich, họ là gì chưa biết, là một nhà vật lý học. Năm 1968,
ông ta ba mươi tuổi, như thế là sinh vào năm 1938 - Ned tuyên bố là lấy
một tập ấn chỉ in sẵn trong cái đống giấy tờ trước mặt ông ta để ghi chép gì
đó - Wanter, ông có đề xuất gì khác không?
- Yelfrem, chuyên gia nghiên cứu khoa học người Nga, những tên khác
chưa biết. Bố của Yakov Yefromvitch chết năm 1952 trong một vụ nổi loạn
tại Vorkouta, Wanter đọc thuộc lòng không cần nhìn sổ tay.
- Và ông, Johnny? - Ned hỏi.
- Ned, tôi bỏ phiếu cho Boris, những tên khác chưa biết, góa vợ, giáo sư
khoa học nhân văn Viện đại học Leningrad, khoảng 70 tuổi, có một con gái
tên : Ekaterina, Johnny nói:
Ned ghi vào một tấm phiếu khác.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.