ĐỢI CHỜ - Trang 156

- Palfrey, ông có tham gia không?
- Đối với tôi, đó sẽ là các tờ báo của Leningrad. Tôi muốn biết các thí sinh
dự thi môn toán năm 1952. Và huy chương giáo dục mà Yakov đã đoạt
được.
Ned đưa mắt tìm Emma để bảo đem các tấm phiếu đến phòng lưu trữ tài
liệu. Nhưng Walter đã đứng dậy, bước đến gần bàn giấy của Ned và nói:
- Tôi đích thân phụ trách tất cả công việc sưu tra. Trận này quá quan trọng,
không thể giao phó cho các bà ở phòng lưu trữ được.

* * *

- Chúng ta hãy đi hưởng một chút không khí trong lành ở đồng quê, Ned đề
nghị với tôi theo đường dây nội bộ một giờ sau, khi tôi vừa tới văn phòng
làm việc của tôi ở Tổng Cục. Hãy nói với Clive rằng tôi có việc cần đến
anh.
Chúng tôi dã mượn nơi ga ra của cơ quan chiếc Ford chạy nhanh, Ned lái
và đưa cho tôi một hồ sơ, bảo tôi đọc. Xe chạy nhanh như gió, băng qua
cánh đồng vùng Berkshire, đến một ghetto (1) ở cách xa Luôn Đôn sáu
mươi lăm cây số về phía Nam.
Một người đàn ông mặc áo vét thể thao mà hạt dẻ, mở cửa xe cho Ned một
cách rất lễ phép. Một đồng nghiệp của ông ta đút một cái máy rà vào dưới
khung xe, và một cách hết sức lịch sự; họ sờ soạng vào người chúng tôi từ
trên xuống dưới dể soát xét.
Một chiếc xe màu xanh lục, phía sau xe có một tấm bảng: " HÃY ĐI THEO
TÔI", một con chó berger nhìn chúng tôi với vẻ dữ tợn qua tấm kính sau xe
được gia cường bằng song sắt. Qua khỏi cổng mở bằng cảm ứng điện từ,
chúng tôi đi vào trong khuôn viên ghetto. Chiếc xe màu xanh lụt mà chúng
tôi phải đi theo, chạy chậm như xe đám ma. Đến một chỗ đường ngoặt,
chúng tôi thấy có những sân quần vợt. Chiếc xe màu xanh lụt dẫn đường
đưa chúng tôi đến một ngôi nhà gạch, trên cửa có tấm bảng "Quản đốc ".

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.