ĐỢI CHỜ - Trang 173

John Le Carré

Đợi chờ

Dịch giả: Văn hòa - Nhất Anh

Chương 10

Barley đi trong các thành phố Leningrad với vẻ tò mò của bất cứ khách du
lịch nào, và với cảm tưởng rằng mình đang ở trong các thành phố khác, khi
thì Praha, khi thì Vienne, đôi khi là Paris hay một góc của Regent’s Park.

Barley bắt tay một nhà triệu phú Mỹ, nhưng thật sự không phải là triệu phú.
Ông đã hỏi thăm sức khỏe bà vợ ông ta, nghe nói bị bệnh tiêu chảy ngay
sau khi đến Leningrad, nhưng thật sự bà ta chẳng đau ốm gì cả, và chắc
chắn hai ông bà cũng không phải là vợ chồng.
Barley đi tìm gặp Goethe. Paddy đã đưa cho Barley bản đồ thành phố
Leningrad với chú giải bằng nhiều thứ tiếng. Cy cũng đưa cho ông quyển
Tội ác và hình phạt, loại sách bỏ túi của nhà xuất bản Penguin. Wicklow đã
căn dặn Barley bỏ tất cả hai thứ đó vào một cái túi bằng chất dẻo. Nhưng
không phải bất cứ cái túi nào cũng được. Cái túi này, có thể được nhận ra
cách năm trăm mét, làm quảng cáo cho một loại thuốc hút Mỹ.
Barley tìm một cái sân trông ra sông đào Griboiedov. Trong sân có một cây
to bóng mát. Barley chậm rãi bước vào. Ông đẩy cái cửa lưới sắt ngăn cách
sân với dòng sông đào, bước ra ngoài, nhìn quanh, rồi trở vào sân lại. Ông
ngồi xuống một cái ghế dài và mở bản đồ ra xem.
- Ông lạc đường phải không? - Một người đàn ông hỏi Barley với cái giọng
nửa Mỹ nửa Nga. Ông ta có nước da tái mét, trông có vẻ quá già để làm
người mách mối.
- Tôi luôn luôn lạc đường. Cám ơn! - Barley trả lời một cách lễ phép.
- Ông có gì bán cho tôi không? Thuốc hút? Rượu uýt-ky? Bút máy? Ông có
mua ma túy hay thứ gì khác không?
- Không. Cám ơn. Tôi không cần gì cả.
Người đàn ông bỏ đi.
Thứ sáu, ngay cả các nhà bác học lớn cũng sẽ làm như tất cả mọi người

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.