ĐỢI CHỜ - Trang 256

Wicklow.
- Jack, quả thật, Alik Zapadny đã mời tôi đến uống với ông ta chén rượu
chia tay chiều mai, - Barley báo cho Henziger biết tại quầy rượu ở lầu một.
- Ông muốn tôi đi theo ông? – Henziger hỏi, vì cũng như chính người Nga,
Henziger không nghĩ lầm vè những sự liên lạc khả nghi của Zapadny.
- Ồ, không. Ông còn là một lính mới trong nghề. Việc này dành cho người
lính già, những người đã lão luyện.
- Mời ông uống rượu vào lúc mấy giờ? – Wicklow hỏi.
- 16 giờ, nếu tôi nhớ không sai. Một giờ kỳ cục để uống rượu. Vâng, tôi
nhớ lại kỹ rồi. 16 giò.
Sau đó, Barley chúc hai bạn ngủ ngon và đi tới phía thang máy khách sạn
Mej.
o0o
Lúc ấy là giờ ăn trưa, chúng tôi nhận được một tin đặc biệt. Đó là một bức
điện tín vô tuyến của Quân đội Liên Xô phát đi từ Leningrad, mà người Mỹ
bắt được sóng điện tại Phần Lan và giải mã ở Virginie.
Leningrad gửi Matxcơva, sao gửi Saratov.
Thứ sáu, giáo sư Yakov Savekeive được phép đi nghỉ cuối tuần ở
Matxcơva, sau khi thuyết trình tại Đại học đường Quân sự Saratov. Yêu cầu
sắp xếp các chi tiết về phương tiện di chuyển và nơi ăn ở trong thời gian
giáo sư có mặt tại Matxcơva.
- Cám ơn ngài Sĩ quan Hành chính ở Leningrad, - Sheriton lẩm bẩm.
Ned đã lấy bức điện tín để đọc lại một lần nữa. Hình như ông ta là người
duy nhất trong chúng tôi không bị kích động.
- Đó là tất cả những gì họ đã giải mã được? – Ned hỏi.
- Ned, tôi chẳng biết gì cả, - Johnny đáp với một vẻ ác cảm mà ông ta
không cần che giấu.
- Ở đó có ghi “Một trên một”. Như thế nghĩa là gì? Hãy đi xem có phải đây
là tin tức duy nhất nhận được trong ngày không, mà nếu không thì hãy vui
lòng kiểm tra lại những gì họ đã bắt sóng điện được.
Ned đợi cho Johnny rời khỏi phòng rồi mới nói với giọng chua cay.
- Đó là điều tốt hơn hết. Họ theo đúng từng chữ trong quyển sách “Người

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.