tâm đặc biệt của họ đến sự việc này.
Sau đó họ đặt máy để nghe lén điện thoại của Landau, đọc trộm thư tín
của anh và gắn một máy định vị di động nơi cầu sau của chiếc xe hơi hiệu
Triumph mui trần của anh.
Họ đặt người theo dõi anh ta trong những lúc anh nhàn rỗi, và tuyển
ngay một cô thư ký đánh máy trong phòng làm việc của anh để canh chừng
anh.
Họ bố trí những cô gái trẻ mai phục sẵn trong các quán bar mà anh ta
thường lui tới. Nhưng dù có các sự đề phòng
vô ích ấy, do người Mỹ đòi hỏi phải làm, họ cũng không thành công. Họ
không nghe ngóng được gì cả. Landau không bao giờ than van, cũng không
một lần nào khoe khoang, cũng không một dịp nào nói huyên thuyên.
Anh ta không bao giờ tìm cách tiếp xúc với Barley, tay gián điệp tầm cở
của nước Anh. Ngay cả trong ngày khai trương cửa hàng vidéo của anh ta,
một ngày trọng đại mà anh rất muốn phô trương trước sự hiện diện của
người anh hùng bí mật ấy, anh ta cũng đã giữ gìn không làm gì vi phạm các
khoản quy định trong văn bản mà anh ta đã ký tên vào. Anh ta đã thỏa mãn
khi nhớ lời Katia khích lệ lòng trung thực của anh. Katia, mạnh bạo, có
dũng khí, can đảm và xinh đẹp, mặc dù sợ hãi cho chính mình, nàng đã báo
cho anh biết trước những sự nguy hiểm mà anh có thể gặp:" Ông phải có
niềm tin vào những gì ông làm".
Và Landau đã có niềm tin ấy.
Cửa hàng Vidéo của Landau phát đạt.
Và chúng tôi cũng có thể thương mến Landau, vì anh ta đã có được một
hình ảnh mà chúng tôi muốn: những người nắm giữ những điều bí mật của
quốc gia, toàn tâm toàn trí, hữu hiệu và anh hùng.