ĐỢI CHỜ - Trang 52

xe bình thường đậu xa hơn ở phía sau.
- Đây là Eddie – Merridew chỉ Brock giới thiệu – Tội nghiệp cho Eddie đã
phải chờ đợi lâu. Chắc anh đã gọi điện thoại rồi chứ?
- Dạ rồi – Brock đáp
- Ở nhà, mọi người đều thường cả chứ, Brock?
Mấy đứa nhóc ngủ cả rồi, phải không? Và bà xã của anh không đợi anh với
cán rulô cán bột chứ?
- Mọi sự đều tốt đẹp, mọi sự đều tốt đẹp – Brock đáp.
Barley ngồi vào hàng ghế trước, ngả đầu lên cái giá tựa đầu và nhắm mắt
lại. Merridew cầm tay lái, Brock ở hàng ghế sau, ngồi yên một chỗ và lặng
thinh. Chiếc xe thứ hai rồ máy và chạy từ từ ở phía sau, hộ tống một cách
kín đáo.
- Ông chạy theo đường này để đến tòa đại sứ sao? – Barley hỏi, vì ông ta
chỉ giả vờ ngủ thôi.
- Không, nhưng gã bảo vệ trung thành đã mang bức điện tín về nhà gã –
Merridew giải thích một cách ân cần – Ông thấy đó, cuối tuần chúng tôi
phải đặt chướng ngại vật phòng vệ tòa đại sứ, đề phòng người Ailen.
Merridew mở radio. Tiếng một nữ ca sĩ hát giọng cổ đang ngân nga trầm
bổng một ca khúc trầm buồn, tuyệt diệu.
- Un fado – Merridew bình phẩm – Tôi mê lối hát fado.
Anh ta đưa tay đánh nhịp, nhại cử chỉ của một nhạc trưởng với cái bàn tay
rảnh.
- Chính người nhà của ông đã đến quấy rầy con gái tôi để hỏi hàng đống
câu hỏi kỳ cục – Barley hỏi.
- Ồ, người nhà chúng tôi, họ chỉ sắp xếp lo toan các công việc thương mại –
Merridew đáp.
Nhưng trong lòng anh ta rất dao động, thấy Barley đã biết rõ đến như thế.
Họ đã thuê nhà của một nhân viên cũ của cơ quan, một chủ ngân hàng
người Anh có ngôi nhà phụ ở Cintra “Ông già Palfrey” đã ký hợp đồng
thuê mướn. Họ muốn tránh không dùng các trụ sở cơ quan, để khỏi lưu lại
dấu vết về sau. Merridew kéo chuông, Brock canh chừng phía sau.
- Xin chào. Mời ông vào – Ned vừa nhã nhặn nói vừa mở cửa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.