ĐỢI CHỜ - Trang 61

hủy con quái vật vũ khí hạt nhân mà chúng ta đã đẻ ra. Hãy hỏi họ cái gì
nguy hiểm hơn hết cho nhân loại: phục tùng như những người nô lệ hay
kháng cự như những con người. Hãy hành động với tư cách là con người
xứng đáng với danh xưng ấy, Barley. Em yêu nước Anh của Hezen và em
yêu ông. K của ông”. Lạy Chúa, cô gái này là ai thế? Cô ta hoàn toàn điên
rồ. Vả lại, cả hai đều điên cả.
Để bức thư xuống bà, Barley đi đến ẩn mình trong bóng tối mờ mờ ở đầu
kia gian phòng, miệng lẩm bẩm và nắm bàn tay mặt lại, đánh vào khoảng
không. Ông ta nổi khùng:
- Lạy Chúa! Người đàn bà này tìm kiếm cái gì mới được chứ? Bà ta trộn
lẫn hai chuyện hoàn toàn không dính dáng gì đến nhau. Và sự thật, quyển
sách ấy ở đâu?
Đột nhiên, nhớ lại sự hiện diện của chúng tôi, Barley quay mặt về phía
chúng tôi.
- Quyển sách ấy đang ở một nơi an toàn – Clive nói và liếc xéo tôi một cái
- Nó đang ở đâu? Nó thuộc về tôi mà.
- Chúng tôi nghĩ rằng nó thuộc về người bạn của bà ta thì đúng hơn – Clive
bắt bẻ.
- Người ta đã ký thác nó cho tôi. Ông thấy rõ những gì ông ta đã viết. Tôi là
nhà xuất bản của ông ta. Vì thế nòa là vật sở hữu của tôi. Ông không có
quyền gì đối với nó cả.
Ông ta đã chỉ đúng vào điểm mà chúng tôi không muốn ông ta nêu lên,
nhưng Clive đã có phản ứng lại bằng cách đánh lạc hướng sự chú ý của ông
ta.
- “Ông ta” nào? Ông muốn nói rằng Katia là một người đàn ông? Vì sao
ông nói là “ông ta”? Thật là lộn xộn. Quả thật ông là một con người lộn
xộn, làm cho người ta chẳng biết đâu mà lần.
Tôi đã đoán trước thế nào cũng xảy ra một sự bùng nổ. Cho nên khi Barley
sải bước tới gần bàn họp, từ từ đưa hai bàn tay lên, tôi biết ông ta sẽ không
dành cho Clive một câu trả lời từ tốn nào, nhưng tôi cũng ngạc nhiên không
ngờ sự bùng nổ mạnh đến vậy.
- Ông không có quyền! – Barley quát tháo và đập hai bàn tay xuống bàn ầm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.