ĐÔI ĐIỀU VỀ ANH - Trang 179

“Ồ, về điểm này, tớ đã hoàn toàn phó mặc cho cảm xúc.” Amy hướng

sự chú ý sang Jack. “Đặc vụ Pallas… Rất vui khi được gặp mặt anh. Tôi
nhận ra anh từ lúc anh xuất hiện trên bản tin. À, để làm gì ấy nhỉ? Ồ đúng
rồi, khi anh nói với nửa thế giới rằng bạn thân tôi là một kẻ ngốc.”

Jack quay sang Cameron. “Có phải cô sắp đặt họ chờ sẵn để chửi

mắng tôi mỗi khi tôi ghé vào không?”

“Không, nhưng đó là ý tưởng rất hay cho lần tới đấy!” Cameron giải

thích với Amy, “Anh ta gặp Collins Chủ nhật tuần trước.”

“Ồ, ai đóng vai người bạn giận dữ tốt hơn? Tôi hay là Collins?”

“Cùng có khởi đầu tốt. Rồi cả hai đều xẹp xuống vào đoạn cuối.”

“Chết tiệt!”

Qua khóe mắt, Cameron khá chắc là cô thấy Jack cố gắng không bật

cười.

“Có lẽ tôi nên đi và tóm lấy Wilkins.” Anh nói. “Nếu anh ta nghe thấy

trò đồ lót sắp bắt đầu thì tôi sẽ không bao giờ đưa anh ta ra khỏi đây được.
Cameron, cảm ơn vì đã dành thời gian cho chúng tôi. Không cần phải tiễn
tôi đâu!”

Amy chờ cho đến khi Jack rời khỏi bếp. “Anh ta hầu như không rời

mắt khỏi cậu với chiếc áo lót đó.”

Cameron nhìn xuống và thấy chiếc áo len của cô lại tụt xuống vai. Cái

thứ ngớ ngẩn đó đã mất dáng sau khi cô cố giặt tay thay vì giặt khô. Cô kéo
nó lên. “Tớ chẳng thấy anh ta nhìn tớ lấy một lần.”

“Anh ta đã nhìn khi cậu đang nói chuyện với tớ.” Amy nói. “Nhân

tiện, đặc vụ Wilkins gợi ý rằng anh ta và Jack sẽ đi cùng chúng ta đến quán

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.