ĐỜI KHÔNG NHƯ LÀ MƠ - Trang 106

ĐỜI KHÔNG NHƯ LÀ MƠ

Kristan Higgins

www.dtv-ebook.com

Chương 9

BUỔI SÁNG THỨ BẢY, Angus sốc tôi tỉnh dậy với tiếng sủa điên

cuồng, cào cửa như thể bị nhét một miếng thịt nướng vào mông.

“Cái gì? Ai?” tôi buột miệng, chưa tỉnh táo hẳn. Nhìn đồng hồ, mới

bảy giờ. “Angus! Tốt hơn hết là nhà đang cháy, không là mày gặp rắc rối to
rồi đấy!” Thông thường, con thú cưng yêu quý của tôi khá bằng lòng ngủ
gọn gàng, ở chính giữa giường tôi, chẳng hiểu làm sao hôm nay nó lại
chiếm được đến hai phần ba chiếc giường dù chỉ nặng vỏn vẹn 7kg.

Tình cờ liếc vào gương, tôi thấy thuốc tạo nếp tóc của mình (giá 50 đô

la một lọ) đã hết tác dụng sau một giờ sáng, chính là giờ tôi lên giường đi
ngủ đêm qua. Vậy nên nếu đúng là Angus đang cứu mạng tôi và nếu ảnh
của chúng tôi thực sự xuất hiện trên trang nhất báo, thì tốt hơn là tôi nên
làm gì đó với mái tóc này trước khi lao vào đống lửa. Tôi vớ lấy sợi dây
chun, cột tóc đuôi ngựa và rờ thử cánh cửa. Mát. Hé ra một chút, tôi không
ngửi thấy mùi khói. Chết tiệt. Vậy là đi tong cơ hội gặp gỡ một anh chàng
lính cứu hỏa nóng bỏng, người sẽ bế tôi ra khỏi đám lửa như thể tôi làm
bằng kẹo bông. Tuy thế, tôi đoán chắc cũng là điều tốt khi nhà tôi không
bùng cháy.

Angus bay vèo xuống cầu thang như một viên đạn, thực hiện điệu

nhảy chiến thắng ở cửa trước, nhảy tưng tưng lên, bốn móng không chạm
đất. Ô, phải. Hôm nay là ngày tái hiện trận Bull Run, và Margaret sẽ tới
cùng. Có vẻ như chị ấy thấy cần phải dậy sớm, nhưng tôi cần uống cà phê
trước khi giết chết bất cứ tên Johnny Reds nào. Hay là hôm nay tôi sẽ giết
quân Áo Xanh ấy nhỉ?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.