ĐỜI KHÔNG NHƯ LÀ MƠ - Trang 142

“Tôi là Michelle,” người tiếp theo nói. “Tôi 42 tuổi và đã qua 67 cuộc

hẹn trong bốn tháng, 67 lần hẹn hò đầu tiên, thế đấy. Muốn biết tôi có bao
nhiêu cuộc hẹn lần thứ hai không ? Không lần nào. Bởi vì tất cả những
cuộc hẹn đầu đó đều là với mấy kẻ ngốc nghếch. Chồng cũ của tôi giờ đã
kịp tái hôn. Với Bambi, một cô phục vụ bàn ở Hooters. Cô ta 23 tuổi, được
chứ? Thế mà tôi vẫn chưa gặp được một anh chàng tử tế, vậy nên tôi hiểu
chị, Karen.”

Karen gật đầu âu sầu cảm thông.

“Chào, tôi là Kiki,” bạn tôi nói. “Và tôi là giáo viên ở trường tại địa

phương, vậy nên ở lớp này có lời thề giữ bí mật không? Như kiểu, không ai
được để lộ về tôi ngoài đường ấy?”

Lou phá cười lên vui vẻ. “ Chẳng có gì là xấu hổ khi nói chuyện trong

lớp này, Kiki, nhưng nếu thông tin này khiến cô thoải mái hơn thì tôi nghĩ
chúng ta đều đồng ý giữ thông tin về người học cho riêng mình thôi! Xin
tiếp tục. Điều gì thúc giục cô tới lớp học này? Cô đã qua 30 tuổi chưa? Sợ
rằng mình sẽ không bao giờ gặp được Người Trong Mộng phải không?”

“Không, tôi gặp anh ấy suốt. Chỉ có điều tôi có xu hướng… có lẽ…

hơi vội vàng một chút?” Cô liếc sang tôi, và tôi gật đầu khích lệ. “Tôi doạ
họ chạy hết,” cô thừa nhận.

Tiếp theo là Julian. “Tôi là Julian. Ừm, tôi… tôi mới chỉ có một người

bạn trai, khoảng tám năm trước. Tôi… chỉ là tôi… hơi sợ. Không phải là tôi
không thể gặp được một người đàn ông… Tôi được rủ đi chơi suốt.” Tất
nhiên là vậy, anh trông chẳng khác nào Johnny Depp và tôi đã kịp thấy vẻ
tính toán trong mắt Karen… Hừm, không biết mình có thể khiến người này
vượt rào không nhỉ…

“Vậy là anh sợ cam kết, sợ mọi việc sẽ không suôn sẻ, vậy thì, anh

không thể thất bại nếu anh không thử, đúng không? Được rồi!” Lou nói,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.