ĐỜI KHÔNG NHƯ LÀ MƠ - Trang 180

“Ừ. Đừng có làm hỏng một chuyện tốt bằng cách phải lòng một gã lao

động chân tay, con yêu.”

“Ôi Chúa ơi, mẹ!” tôi la lên. “Mẹ còn không biết anh ấy! Anh ấy rất tử

tế.”

“Mẹ chỉ chỉ ra rằng mọi chuyện của con với anh chàng bác sĩ tốt bụng

kia đang tốt đẹp, đúng không?”

“Con sẽ không hẹn hò với Callahan đâu mẹ,” tôi nói gọn lỏn. “Anh ta

chỉ là một người mà bố đã thuê thôi.”

A, khỉ thật. Anh ta kia rồi, đang vào xe. Anh ta đã nghe thấy, tất nhiên.

Phán đoán theo vẻ mặt thì anh đã nghe được đoạn “chỉ là một người mà bố
đã thuê”, chứ không phải đoạn “rất tử tế”.

“À, thế là tốt,” mẹ nói bằng giọng lặng lẽ. “Chỉ là từ khi Andrew và

con chia tay, con cứ vật vờ như bóng ma, con yêu. Và thật tốt khi thấy
chàng trai đó đã mang lại chút màu hồng lên má con.”

“Con nghĩ mẹ là người chiến đấu cho sự độc lập của phụ nữ cơ mà,”

tôi nói.

“Đúng thế,” mẹ đáp.

“À, có thể là mẹ đã chế nhạo con! Biết đâu chỉ là thời gian trôi qua đã

đủ nhiều và con đã thực sự tự quên được anh ấy. Biết đâu là do mùa xuân.
Biết đâu con chỉ thực sự đang trải qua giai đoạn tuyệt vời trong công việc.
Mẹ đã nghe kể là con đang ứng cử cho chức chủ nhiệm bộ môn chưa ạ?
Biết đâu chỉ là con đang tự sống rất vui vẻ và điều đó chẳng liên quan gì tới
Wyatt Dunn cả.”

“Ừmm, ừ thì, thế nào cũng được,” mẹ nói. “Mẹ phải đi đây, con yêu.

Tạm biệt! Đừng có mà lom khom nữa.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.