ĐỜI KHÔNG NHƯ LÀ MƠ - Trang 28

“Một bác sĩ phẫu thuật nhi khoa,” tôi trả lời trôi chảy. Nhấp, nhấp chút

cooktail. Hy vọng tràn trề rằng màu ửng đỏ trên mặt tôi có thể được đổ cho
ly cooktail chứ không phải do nói dối.

“Ôoiiii,” Nat thở dài, gương mặt nó bừng lên một nụ cười thiên thần.

“Ôi, Grace.”

“Tuyệt vời,” bố nói. “Giữ lấy người này đi, Grace.”

“Con bé không cần phải níu giữ bất cứ cái gì hết, Jim,” mẹ cự lại.

“Thẳng thắng mà nói, anh là cha nó! Anh có thực sự cần phải đánh giá thấp
nó như thế không?” Rồi hai người lại bị cuốn vào một cuộc tranh cãi khác.
Thật dễ chịu vì Grace Tội Nghiệp cuối cùng cũng ra khỏi danh sách những
điều cần phải lo lắng.

TÔI BẮT TAXI VỀ NHÀ, viện cớ để điện thoại nhầm chỗ và đang có

nhu cầu khẩn thiết phải gọi về cho anh bạn trai bác sĩ tuyệt vời của mình.
Tôi còn cố gắng tránh nói chuyện trực tiếp với Andrew. Tống cổ Natalie và
Andrew ra khỏi đầu theo phong cách Scarlett O’Hara – Mình sẽ nghĩ tới
chuyện đó vào ngày mai(2) – thay vào đó, tôi tập trung vào chàng người
yêu tưởng tượng mới của mình. May mà lốp xe của tôi mới nổ mấy tuần
trước, không thì tôi đã không thể phản ứng nhanh như thế.

(2) Câu nói cửa miệng của nhân vật Scarlett O’Hara trong truyện

Cuốn theo chiều gió.

Sẽ thật tuyệt nếu Wyatt, bác sĩ phẫu thuật nhi khoa, là một anh chàng

có thật. Nếu chàng lại là một người khiêu vũ giỏi, kể cả chỉ là bước box-
step cơ bản. Nếu chàng có thể quyến rũ được bà nội, hỏi thăm mẹ về những
tác phẩm điêu khắc của bà và không co rúm người khi mẹ mô tả chúng.
Nếu chàng là một tay golf như Stuart và hai người lên kế hoạch cho một
buổi sáng trên các sân golf. Nếu chàng tình cờ lại biết một chút về Nội
chiến. Nếu chàng thi thoảng lại bỏ lửng giữa câu khi đang nói vì mải nhìn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.