ĐỜI KHÔNG NHƯ LÀ MƠ - Trang 30

Siêu Khuyển của nó. Tôi ngồi xuống, tuột giày ra và gãi gãi lên cái đầu nhỏ
đáng yêu của Angus. “Đoán xem? Giờ tao có bạn trai rồi nhé,” tôi nói. Con
chó vui vẻ liếm tay tôi, ợ một cái, rồi chạy vào bếp. Ý hay đấy. Tôi sẽ bóc
một gói Ben & Jerry để ăn nhẹ một chút. Nhấc mình ra khỏi ghế, tôi liếc ra
ngoài cửa sổ và đờ cả người.

Một người đàn ông đang lén lút đi dọc bức tường nhà bên.

Hiển nhiên là bên ngoài rất tốt, nhưng ánh đèn đường rọi thẳng vào

hắn đi chầm chậm dọc theo ngôi nhà kế bên nhà tôi. Hắn nhìn ra cả hai
hướng, dừng lại, rồi tiếp tục vòng ra đằng sau ngôi nhà, trèo lên mấy bậc
cấp, chậm rãi, thăm dò, rồi thử vặn núm cửa. Khoá, tất nhiên rồi. Hắn nhìn
xuống thảm chùi chân. Chẳng có gì. Lại thử vặn núm cửa, mạnh hơn lần
trước.

Tôi không biết phải làm gì. Tôi chưa bao giờ chứng kiến một ngôi nhà

bị đột nhập cả. Chẳng có ai sống trong ngôi nhà đó, ngôi nhà số 36 Maple.
Tôi chưa bao giờ thấy ai ngó ngàng tới nó trong suốt hai năm sống ở
Peterson. Đó là căn nhà gỗ một tầng, đã hỏng hóc kha khá, cần phải cải
thiện tương đối. Tôi thường băn khoăn vì sao không có ai mua hay sửa
chữa nó cả. Chắc chắn bên trong chẳng có gì đang để đánh thó…

Nuốt ực một tiếng rõ to, tôi nhận ra rằng nếu tên trộm nhìn về phía

này, hắn sẽ thấy tôi khá rõ vì đèn đang bật và rèm thì mở. Chậm rãi với tay
ra, không rời mắt khỏi hắn, tôi tắt đèn đi.

Nghi phạm, tôi đã gọi hắn như thế rồi, sau đó dùng vai huých vào cánh

cửa. Hắn lặp lại hành động đó, lần này mạnh hơn, tôi rùng mình khi vai hắn
chạm vào cửa. Không ăn thua. Hắn thử lần nữa, lùi lại, rồi đi về phía cửa
sổ, khum tay quanh mắt và nhòm vào trong.

Đối với tôi, tất cả những việc này đều có vẻ quá đáng ngờ. Chắc chắn

là tên này cố mở cửa sổ. Lần nữa, không có tí may mắn nào. Có lẽ, phải, tôi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.