ĐỜI KHÔNG NHƯ LÀ MƠ - Trang 78

Thứ Sáu. Thứ Sáu. Anh ta mới ra tù! Anh ta là tội phạm! Và anh ta đã

phạm tội gì hả trời? Suýt nữa tôi tự đào hố chôn mình rồi nhé! Và tôi đã
choáng anh ta! Lạy đức Mẹ thiêng liêng! Tôi đã phang một cựu tù và khiến
anh ta bị giam! Khiến anh ta… ôi Chúa ơi, khiến anh ta bị giam vào cái
đêm anh ta được thả. Chắc chắn chuyện này sẽ chẳng làm cho Callahan
O’Shea, Cựu Tù, yêu mến tôi được đâu. Nhỡ may anh ta muốn trả thù thì
sao?

Tôi há mồm thở hổn hển. Phải, chắc chắn là tôi thở hơi quá gấp.

Ăngăngăngăngăng! Cuối cùng, phần chuồn trong câu chiến đấu hay là

chuồn, hay bản năng chiến, cũng thức dậy.

“Chao! Nghe con chó của tôi kìa! Tốt hơn là tôi nên đi thôi. Tạm biệt!

Chúc một ngày tốt lành! Tôi phải… Tôi nên gọi cho bạn trai. Anh ấy đang
chờ tôi gọi. Chúng tôi luôn gọi cho nhau vào buổi trưa để nắm tình hình.
Tôi nên đi thôi. Chào!”

Tôi cố gắng để không chạy vào nhà. Tuy thế, tôi cũng đã khóa cánh

cửa sau lưng mình. Và cái then cứng. Và kiểm tra cửa sau. Rồi khóa nó lại.
Cả mấy cái cửa sổ nữa. Angus chạy đua quanh nhà theo kiểu ăn mừng
truyền thống của mình, nhưng tôi quá choáng váng để có thể dành cho nó
sự chú ý mà nó vốn đã quen thuộc.

Ba tới năm năm! Trong tù! Tôi sống cạnh một cựu tù! Tôi suýt nữa đã

mời anh ta qua ăn tối!

Tôi vớ lấy điện thoại và bấm lia lịa số của Margaret. Chị là một luật

sư. Chị sẽ bảo tôi phải làm gì.

“Margs, em đang sống bên cạnh một cựu tù! Em nên làm gì?”

“Chị đang trên đường vào phiên tòa, Grace. Một cựu tù à? Anh ta vào

đó vì cái gì?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.