ĐỜI KỸ NỮ - Trang 12

với mẹ rằng chắc có ai thọc một lỗ trong mắt của mẹ để cho mực trong mắt
của mẹ chảy ra hết, lời nói của tôi làm mẹ vui vui. Giới bói toán cho rằng
mắt mẹ tôi có màu bạc như thế vì mẹ tôi mạng Thủy, mà có nhiều nước quá
thì bốn yếu tố khác trong ngũ hành không hiện ra. Cho nên họ cho vì thế
mà các nét khác trên mặt bà so với cặp mắt rất xấu. Dân làng nói đáng ra bà
rất hấp dẫn mới phảI, vì bố mẹ bà đều đẹp. Đúng là trái đào thì đẹp rồi, quả
nấm cũng đẹp, nhưng đem cả hai ghép lại với nhau thì không xong; đây quả
là điều trớ trêu kinh khủng mà tạo hóa áp đặt lên bà. Bà có cái miệng trề ra
của mẹ, nhưng lại mang cái hàm vuông của bố, khiến cho người ta cảm
thấy những nét duyên dáng của bà bị nằm trên khuôn mặt quá nặng nề. Còn
cặp mắt xám xinh đẹp của bà có hai hàng mi rậm viền chung quanh, chắc là
giống bố, nhưng nhờ thế mà trông bà càng hấp dẫn hơn.
Mẹ tôi thường nói bà lấy cha tôi vì bà có nhiều nước còn ông thì có nhiều
gỗ trong người. Những người biết cha tôi đều hiểu rõ mẹ tôi muốn nói cái
gì. Nước thì chảy khắp nơi và tìm chỗ nứt để thoát ra ngoài. Còn gỗ thì trái
lại, rễ mọc sâu xuống đất. Trong nghề của cha tôi, mạng Mộc là tốt nhất, vì
ông là dân đánh cá, mà người có gỗ trong người, sẽ xoay sở trên mặt biển
rất thoải mái.
Đúng như vậy, bố tôi rất thoải mái trên biển, thoải mái hơn bất kỳ chỗ nào
và không bao giờ xa biển lâu. Ông có mùi của biển ngay cả sau khi tắm rửa
xong. Khi ông không đánh cá, ông ngồi mạng lưới đánh cá trên nền nhà của
căn phòng tối tăm phía trước. Nếu cái lưới đánh cá là một sinh vật đang
ngủ, thì chắc ông cũng không làm cho nó thức dậy vì tốc độ làm việc của
ông quá rù rờ. Ông làm việc gì cũng rù rờ như thế. Ngay khi ông tập trung
vào công việc, thì chúng tôi chạy đi tắm, khiến ông nhăn mặt càu nhàu. Mặt
của ông nhăn nhúm kinh khủng, và trên mỗi vết nhăn chồng chất một nỗi
buồn phiền lo âu, cho nên nhìn vào mặt ông, người ta không thấy đó là
khuôn mặt nữa mà là một thân cây mang nhiều tổ chim trên cành cây. Ông
phải thường xuyên phấn đấu để giải tỏa các lo âu buồn phiền ấy, và vì quá
cố gắng nên trông ông lúc nào cũng xơ xác.
Khi tôi được sáu, bảy tuổi, tôi mớI được biết một ít về bố tôi. Một hôm tôi
hỏI ông:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.