ĐỜI KỸ NỮ - Trang 184

“thực tập”, không được trình diễn múa hay giải trí với khách mà không có
người chị cả, và chỉ làm việc ít thôi, còn thì đều dùng để quan sát và học
hỏi. Riêng cái tên Sayuri của tôi, Mameha đã hội ý với người thầy bói khá
lâu mới tìm ra được. Âm thanh của cái tên không thành vấn đề, mà ý nghĩa
của nó mới quan trọng, cũng như các nét viết của cái tên – vì các nét viết
của cái tên này mới đáng kể. Từ “Sa” trong tên tôi có nghĩa là “cùng nhau”,
“Yu” có nghĩa là cung Dậu – cung này để quân bình ngũ hành trong người
tôi và “Ri” có nghĩa là “hiểu biết” . Ông thầy bói đã tìm ra cái tên sao cho
dung hòa với tên của Mameha, nhưng không có tên nào tốt có thể mang lại
may mắn cho tôi được.
Tôi nghĩ Sayuri là một tên đẹp, nhưng cái tên cho tôi cảm giác kỳ lạ là con
bé Chiyo không còn nữa. Sau khi làm lễ xong, chúng tôi vào phòng khác để
ăn “Cơm đỏ”, cơm nấu gạo trộn đậu đỏ. Tôi xúc cơm ăn mà lòng không
cảm thấy bất ổn, không mấy vui. Bà chủ phòng trà hỏi tôi một câu, khi
nghe bà gọi tôi là “Sayuri”, tôi nhận ra có cái gì đấy làm cho tôi hoang
mang bối rối. Tôi cảm thấy con bé có tên Chiyo từng chạy chân không từ
hồ về nhà ngà say không còn nữa. Thay vào đó là cô gái có tên Sayuri với
khuôn mặt trắng toát và đôi môi màu đỏ.
Mameha đã có kế hoạch chiều hôm đó dẫn tôi đi khắp Gion để giới thiệu
với các bà chủ phòng trà và chủ nhà dạy kỹ nữ mà cô ấy có liên hệ làm ăn
quen biết. Nhưng khi ăn trưa xong, cô ấy không dẫn tôi đi mà dẫn tôi vào
một căn phòng của nhà hàng Ichiriki và bảo tôi ngồi xuống. Dĩ nhiên người
geisha không ngồi trong khi mặc kimono, cái thế mà chúng tôi gọi là ngồi
có lẽ những người khác gọi là quỳ. Khi tôi ngồi xuống, cô ấy nhăn mặt bảo
tôi ngồi lại. Cái áo cồng kềnh khiến tôi phải đứng lên ngồi xuống nhiều lần
mới đúng được quy cách. Mameha đưa tôi một thứ trang sức nhỏ có hình
quả bầu, và chỉ cho tôi cách đeo nữ trang vào thắt lưng cho nó lủng lẳng.
Trái bầu nhỏ, nhẹ khiến cô geisha phải chú ý đến thân hình nặng nề của
mình, nhiều cô nhờ vào thứ này giữ cho mình khỏi bị té xuống.
Mameha nói chuyện với tôi một lát, rồi khi chúng tôi sắp sửa ra đi, cô ấy
bảo tôi rót cho cô ấy một tách trà. Bình trà hết nước, nhưng cô bảo cứ giả
làm như rót trà thật. Cô ấy muốn nhìn cách tôi giữ tay áo cho khỏi vướng ra

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.