ĐỜI KỸ NỮ - Trang 229

nhất?
Nếu khi ấy anh thấy mặt tôi, thế nào anh cũng nghĩ không có vấn đề gì làm
cho tôi quan tấm đến hơn vấn đề về đô vật này. Tôi cảm thấy mình kỳ cục,
giả vờ chăm chú vào chuyện vặt vãnh, nhưng những người thấy chúng tôi
khi ấy, chắc ai cũng nghĩ rằng chúng tôi đang tâm sự mật thiết với nhau.
Tôi sung sướng mà nói rằng chính vào lúc ấy, tôi thấy Hatsumono đang
quay đầu về phía tôi.
- Miyagiyama trông nhỏ con vì những người khác quá mập mà thôi – Nobu
nói – những ông ta rất tự phụ về tầm vóc của mình. Chiều cao và trọng
lượng của ông ta được đăng trên báo chính xác cách đây mấy năm, thế
nhưng ông ta thấy nhục. Nên để cho người bạn lấy tấm ván đánh trên đầu,
rồi ngốn một bụng khoai lang với nước, và đi đến tòa báo để chứng minh
cho họ thấy họ sai lầm.
Tôi phải cười khi nghe Nobu nói đến bất cứ cái gì – nghĩa là tôi phải làm
cho Hatsumono hài lòng. Nhưng thật ra, nghĩ đến cảnh Miyagiyama nhắm
mắt đợi tấm ván phang xuống đầu, làm sao mà không cười được! Tôi cứ
mường tượng hình ảnh ấy trong óc và cười ngặt nghẽo khiến cho Nobu
cuối cùng cũng cười theo. Trước mắt Hatsumono, chúng tôi có vẻ như đôi
bạn thân thiết nhất đời, vì tôi thấy cô ta vỗ tay có vẻ khoan khoái.
Lát sau, tôi bèn nghĩ ra một ý, giả vờ xem Nobu là ông Chủ tịch, mỗi lần
ông ta nói, tôi không để ý đến giọng cáu kỉnh gay gắt của ông ta, mà cố
tưởng tượng ra đấy là giọng nói dịu dàng của ông Chủ tịch. Dần dần tôi có
thể nhìn vào môi ông ta, cố loại ra khỏi óc hình ảnh đôi môi nhợt nhạt trên
khuôn mặt đầy sẹo, hình dung ra đấy là môi của ông Chủ tịch, và mỗi câu
nói của ông ta là lời của ông Chủ tịch nói với tôi. Đôi lúc tôi có cảm giác
như mình không phải đang ngồi trong nhà biểu diễn mà đang ở trong một
căn phòng yên tĩnh, quỳ một bên ông Chủ tịch. Khi ấy tôi cảm thấy mình
hạnh phúc một cách lạ lùng. Như quả bóng tung lên trên không, đứng yên
bất động một lát rồi mới rơi xuống. Tôi cảm thấy mình treo lơ lửng trên
không trong trạng thái yên ổn phi thời gian. Khi tôi nhìn quanh phòng, tôi
chỉ thấy sắc đẹp của những thanh gỗ khổng lồ và ngửi mùi thơm của bánh
bột gạo. Tôi cứ ngỡ tình trạng sung sướng này không bao giờ chấm dứt,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.