ĐỜI KỸ NỮ - Trang 319

dậy sớm để khi ông bác sĩ thức dậy, ông ta đã thấy tôi sẵn sàng phục vụ ông
ta rồi.
Sau bữa ăn sáng, tôi thấy ông bác sĩ Cua ra trước cửa quán trọ, tôi giúp ông
ta mang giày. Trước khi đi, ông ta cám ơn tôi đã cho ông một đêm hạnh
phúc, rồi trao cho tôi một cái gói. Tôi không biết có phải ông ta cho tôi viên
ngọc như là ông Nobu hay là cho tôi miếng vải cắt ra nơi tấm khăn tẩm
máu vào đêm qua. Khi tôi vào phòng lại và lấy hết can đảm để mở gói ra,
hoá ra đấy là gói thuốc Bắc. Tôi không biết gói thuốc này dùng làm gì, bèn
đem hỏi ông Bekku, ông ta bo tôi pha vào nước trà mà uống mỗi ngày một
lần để ngừa thai. Ông ta nói:
- Phải giữ gìn cẩn thận, vì thuốc này rất đắt tiền. Nhưng đừng quá khinh
thường, vì vẫn còn rẻ hơn tiền khi phá thai nhiều.
Nói ra nghe thật kỳ lạ và khó giải thích, nhưng cuộc đời tôi xem ra đổi khác
sau khi bán mizuage. Bí Ngô chưa bán, nên cô ta có vẻ thiếu kinh nghiệm
và bé bỏng, mặc dù cô ta lớn tuổi hơn tôi. Bà Mẹ, bà Dì, và cả Hatsumono
lẫn Mameha đều có ý nghĩ như thế, dĩ nhiên, và tôi ý thức được chuyện
thay đổi này rõ ràng hơn họ. Sau khi bán mizuage xong, người geisha tập
sự có kiểu tóc mới, với dải vải lụa đỏ ở dưới chân búi tóc hình cái gối găm
kim, chứ không mang dải lụa hoa. Lúc này tôi biết rõ cô tập sự nào đeo dải
vải màu đỏ trên tóc và cô tập sự nào đeo dải vải hoa, nên tôi có vẻ hãnh
diện khi đi trên đường phố hay trên hành lang trường học. Tôi được người
ta kính nể vì tôi thuộc loại thiếu nữ đã kinh qua mizuage, tôi cảm thấy mình
sõi đời hơn những người chưa qua chuyện này.
Tôi tin tất cả các cô tập sự đều cảm thấy mình thay đổi khi đã trải qua việc
mizuage như tôi. Nhưng với tôi, không phải chỉ có vấn đề nhìn thế giới với
con mắt khác trước thôi. Cuộc sống hàng ngày của tôi cũng đổi thay,vì
quan niệm mới của bà Mẹ về tôi. Tôi tin chắc anh nhận ra bà ta là loại chỉ
đánh giá sự vật theo nhãn ghi giá trị trên vật đó. Khi bà ta đi trên phố, óc bà
ta có lẽ hoạt động như cái bàn tính - Ồ kìa, con bé Yukiyo ngu ngốc, hồi
năm ngoái nó đã làm cho chị cả nó phải thiệt hại gần 100 yen, và Ichimitsu
đến kìa, cô ta chắc rất sung sướng với số tiền bảo trợ do danna của cô ta trả.
Nếu bà Mẹ đi trên bờ suối Shirakawa vào một ngày xuân đẹp đẽ, trong khi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.