ĐỜI KỸ NỮ - Trang 320

mọi người thưởng thức cảnh đẹp trên suối, say sưa ngắm nhìn những sợi
tua trên cây anh đào xoã xuống mặt nước, thì có lẽ bà ta không thèm nhìn
đến các thứ này mà chắc chỉ nghĩ đến chuyện bán cái cây này được bao
nhiêu.
Trước khi tôi bán mizuage, tôi không nghĩ đến chuyện việc này sẽ làm thay
đổi thái độ của bà Mẹ về việc Hatsumono gây rắc rối cho tôi ở Gion.
Nhưng bây giờ tôi đã có bảng giá trên người, bà ta phải ngăn chặn việc
Hatsumono quấy nhiễu tôi, ngay cả khi tôi không yêu cầu. Tôi không hiểu
bà ta làm việc ấy như thế nào. Có lẽ bà chỉ nói – “Này Hatsumono, nếu cô
có thái độ gây rắc rối cho Sayuri để nhà kỹ nữ này thiệt hại về tiền bạc, thì
cô phải đền đấy!” - kể từ ngày mẹ tôi bệnh nặng, cuộc đời của tôi trở nên
khó khăn, đến lúc này mọi việc trở nên phức tạp. Tôi không muốn nói là tôi
không cảm thấy mệt mỏi hay chán nản, thật vậy, lúc này tôi cảm thấy rất
mệt mỏi. Cuộc sống ở Gion khó thở cho phụ nữ kiếm sống. Nhưng tôi hết
sức sung sướng được thoát khỏi sự đe dọa của Hatsumono. Ở trong nhà,
cuộc sống cũng dễ chịu hơn. Khi làm con nuôi rồi, tôi ăn khi nào tôi muốn
ăn. Tôi chọn kimono trước thay vì đợi cho Bí Ngô chọn trước – và khi tôi
đã chọn xong, bà Dì lo khâu các đường may cho vừa với chiều rộng và
khâu cổ áo vào áo lót, trước khi đụng đến áo của Hatsumono. Tôi không
thèm để ý đến ánh mắt hằn học căm thù của Hatsumono, vì bây giờ tôi
được đối xử đặc biệt như thế. Nhưng khi Bí Ngô gặp tôi trong nhà, cô ta
tránh mặt không nhìn đến tôi ngay cả khi xáp mặt nhau, tôi thấy buồn kinh
khủng. Tôi thường nghĩ giá mà hoàn cảnh trớ trêu trên không xảy ra giữa
chúng tôi, thì chắc tình bạn của chúng tôi thắm thiết hơn nhiều.
Chuyện bán mizuage của tôi đã xong, bác sĩ Cua hầu như biến mất ra khỏi
cuộc đời tôi. Tôi nói “hầu như” vì mặc dù Mameha và tôi không đến phòng
trà Shirae để hầu vui cho ông ta nữa, nhưng thỉnh thoảng tôi gặp ông ta tại
các buổi tiệc ở Gion. Trái lại, tôi không bao giờ gặp ông Nam tước. Tôi
không biết vai trò của ông ta trong việc nâng giá mizuage của tôi ra sao,
nhưng nhớ lại, tôi hiểu lý do tại sao Mameha muốn hai chúng tôi chia tay
nhau. Có lẽ tôi cảm thấy rất khó chịu khi gặp ông Nam tước cũng như
Mameha không muốn tôi gặp lại ông ta. Dù sao tôi cũng không thể giả vờ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.