ĐỜI KỸ NỮ - Trang 83

đánh chị ta, làm chị ta nhanh chân chạy vào buồng trở lại. Korin đau khổ
khi thấy tôi hạ những nét bút vụng về lên mặt lụa có màu lục nhạt, cho nên
Hatsumono chỉ cho tôi phải viết chỗ nào và viết cái gì. Những chữ cô ta
đọc cho tôi viết chẳng có nghĩa gì hết, Hatsumono sáng tạo nghệ thuật theo
trường phái riêng của cô ta. Sau đó cô ta xếp áo kimono lại, gói vào giấy và
buộc dây. Cô ta và Korin đi ra cửa, mang giày sơn mài vào. Khi họ mở cửa,
Hatsumono bảo tôi đi theo.
- Thưa cô Hatsumono, nếu tôi đi ra khỏi cửa mà không có phép, Mẹ sẽ rất
tức và…
- Tao cho mày phép – Hatsumono cắt ngang lời tôi – Chúng ta đi trả áo
kimono kia mà, đừng chần chừ bắt tao đợi.
Tôi chỉ còn nước mang guốc vào rồi đi theo cô ta ra đường hẻm rồi đi theo
con đường phố chạy dọc theo con sông nhỏ Kirakawa. Vào thời ấy đường
phố và đường hẻm vẫn còn lát đá rất đẹp. Chúng tôi đi dưới ánh trăng qua
chừng một khu phố, bên cạnh hàng anh đào rũ cành trên dòng nước đen, rồi
di qua một cây cầu để vào một khu vực khác của Gion mà tôi chưa biết. Bờ
sông lát đá, phần lớn đều phủ rêu. Dọc bờ sông, các phòng trà và nhà kỹ nữ
ở sát nhau và quay lưng ra phía sông tạo thành một bức tường. Tôi nghe
tiếng cười của một nhóm đàn ông và các cô geisha. Chắc trong các phòng
trà ấy có chuyện gì vui lắm vì tiếng cười càng lúc càng to cho đến khi tiếng
cười tắt hết chỉ còn lại tiếng đàn Shamisen tưng tưng vang lên ở tiệc vui
khác. Bỗng tôi nghĩ rằng vùng Gion này là nơi vui chơi cho một số người.
Tôi tự hỏi không biết chị Satsu có ở một trong những đám tiệc vui ấy
không, mặc dù khi tôi đến phòng đăng ký hộ tịch Gion, ông Awajiumi đã
nói với tôi chị không có mặt ở Gion.
Một lát sau Korin và Hatsumono dừng lại trước một cánh cửa gỗ.
Hatsumono nói với tôi:
- Mày đem cái áo này lên lầu đưa cho chị giúp việc ở đấy. Hay là nếu cô
Hòan Hảo ra mở cửa, mày đưa nó cho cô ta. Đừng nói gì hết, chỉ đưa nó
cho cô ta mà thôi. Chúng tao ở đây canh chừng mày.
Nói xong, cô ta để cái gói giấy vào tay tôi, còn Korin kéo cửa mở ra, những
bậc thang bằng gỗ dẫn lên một chỗ tối tăm. Tôi run lên vì quá sợ. Tôi đi lên

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.