ĐỜI KỸ NỮ - Trang 88

bà đánh ta trối chết vì tội gì đấy khiến ta bị gãy xương chân. Lúc ấy ta
chấm dứt nghề geisha. Vì thế hôm nay ta muốn tự tay ta đánh cháu chứ
không để Bà Ngoại làm.
Bà dẫn tôi vào hành lang gỗ, bắt tôi nằm sấp xuống. Tôi không quan tâm
đến việc bà có đánh tôi hay không, vì tôi thấy hoàn cảnh của tôi quá bi đát
rồi. Mỗi lần cây roi nện xuống, tôi nhổm người lên và khóc thật to. Tôi
mường tượng ra bộ mặt xinh đẹp của Hatsumono đang tươi cười nhìn tôi.
Khi trận đòn chấm dứt, bà Dì để mặc tôi đấy cho tôi khóc. Một lát sau tôi
cảm thấy sàn ván của hành lang rung rinh, vì có chân người đi tới, tôi ngồi
dậy và thấy Hatsumono đang đứng nhìn tôi.
- Này Chiyo, nếu cô tránh đường cho tôi đi, tôi rất cám ơn cô.
- Cô Hatsumono, cô đã hứa chỉ chỗ chị tôi ở để tôi đi tìm - tôi nói với cô ta
như thế.
- Đúng thế - cô ta cúi mặt xuống sát mặt tôi. Tôi tưởng cô ta sẽ nói rằng tôi
chưa làm đầy đủ công việc cho cô ta, rằng khi nào cô ta sai tôi làm việc
nhiều hơn nữa, cô ta sẽ nói cho tôi biết. Nhưng cô ta không nói thế.
- Chị mày ở trong một Jorou-ra có tên là Tutsuyo – cô ta nói - nằm trong
quận Miyagawa-cho, ở phía nam Gion.
Khi nói xong cô ta đạp nhẹ vào tôi và tôi né sang một bên tránh đường cho
cô ta đi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.