ĐỜI KỸ NỮ - Trang 91

nghi ngại, vì thời ấy có nhiều người, đàn ông cũng như đàn bà, làm nghề
mang đàn thuê. Họ thường là những người lớn tuổi, không có con nít làm
nghề này. Cho nên tôi nghĩ có lẽ có nhiều người thấy tôi đi qua, họ nghĩ tôi
đã ăn trộm đàn của ai.
Khi tôi đến phòng trà Mizuki, trời bắt đầu mưa, nhưng vì mặt tiền của nhà
hàng quá sang cho nên tôi sợ không dám bước vào. Trước ngõ vào có treo
một bức màn, nhìn xuyên qua bức màn, tôi thấy những bức tường sơn màu
vàng cam, dưới chân tường áp gỗ mun. Một con đường lát đá được chùi
bóng lộn dẫn đến một cái bình lớn cắm nhiều cành thích uốn lượn vào
nhau, lá thích mùa thu có màu đỏ óng ánh. Cuối cùng, tôi lấy can đảm bước
qua bức màn nhỏ. Đến gần bình hoa, tôi thấy một lối đi thoáng đãng rẽ về
một bên, nền nhà lát đá granit láng bóng. Tôi nhớ khi đó tôi quá đỗi ngạc
nhiên không phải chỉ vì lối vào phòng trà đẹp mà thôi, tôi còn ngạc nhiên
khi thấy con đường dẫn vào cửa phòng trà cũng đẹp. Tôi nghĩ có lẽ đây là
lần đầu tiên tôi trông thấy một phòng trà của Nhật đẹp tuyệt vời như thế.
Phòng trà không phải là nơi để uống trà, mà là nơi các ông đến để vui chơi
giải trí bên các nàng geisha.
Khi tôi đi đến phía cửa, cánh cửa mở ra. một cô giúp việc quỳ trên nền nhà
phía trong cửa, nền nhà cao hơn ngoài, cô ta nhìn tôi, chắc cô ta đã nghe
tiếng giầy gỗ của tôi gõ lộp cộp trên nền nhà nên cô mở cửa ra. Cô ta mặc
một cái áo kimono màu xanh đậm đẹp, áo có hình trang trí đơn giản màu
xám. Nếu cách đây một năm, chắc tôi sẽ tưởng cô ta là cô tiểu chủ của ngôi
nhà đẹp lộng lẫy này, nhưng bấy giờ sau những tháng sống ở Gion, tôi nhận
ra chiếc kimono trên người cô - mặc dù đẹp hơn bất kỳ áo của ai ở Yoroido
– quá giản dị không hợp với giới geisha hay với cô chủ của phòng trà. Và
dĩ nhiên kiểu tóc của cô ta cũng tầm thường, thế nhưng cô ta vẫn sang hơn
tôi nhiều, cho nên cô ta nhìn tôi với vẻ khinh khỉnh.
- Đi ra phía sau – cô ta nói.
- Cô Hatsumono nhờ tôi…
- Đi ra phía sau! – Cô ta lặp lại và đưa tay kéo cửa đóng lại trước mặt tôi,
không đợi tôi trả lời.
Bây giờ mưa đã lớn, cho nên tôi chạy theo con đường nhỏ bên hông phòng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.