ĐÔI MẮT - Trang 24

con, bao giờ cũng hỏi cặn kẽ tên tôi, để một lúc sau ra báo tôi rằng ông nó
không có nhà. Mấy lần đều như vậy cả nên tôi đã sinh nghi. Lần cuối cùng
trước khi bấm chuông tôi còn nghe thấy tiếng vợ chồng anh. Nhưng thằng
nhỏ vẫn quả quyết rằng ông bà nó về trại những từ tối hôm trước kia rồi.
Đã đích xác là anh không muốn tiếp tôi. Chẳng hiểu vì sao. Nhưng từ đấy
tôi không đến nữa. Mỗi lần gặp nhau ở ngoài đường chúng tôi chỉ bắt tay
nhau một cách rất lạnh lùng, hỏi thăm nhau một câu chiếu lệ rồi ai đi đường
nấy. Tôi đã biết Hoàng vẫn có tính tự nhiên "đá" bạn một cách đột ngột, vì
những cớ mà chỉ mình anh biết. Có khi chỉ là vì một tác phẩm của người
bạn ấy được cảm tình của một nhà phê bình đã chê một vài tác phẩm của
anh. Có khi cũng chẳng cần đến thế. Anh có thể là một người bạn rất thân
của anh Hoàng khi anh chỉ là một nhà văn ở một tỉnh xa chỉ góp mặt với Hà
Nội bằng những bài gửi về đăng báo, nhưng nếu anh lại về sống hẳn ở thủ
đô, giao thiệp với ít nhiều nhà văn khác, anh sẽ không phải là bạn anh
Hoàng nữa. Có lẽ anh Hoàng biết cái giới văn nghệ sĩ Hà Nội chửi anh
nhiều quá.

Riêng tôi, trước đây, tôi vẫn không hiểu sao người ta có thể khinh ghét

anh nhiều thế. Tận đến lúc bị anh đá tôi mới hiểu. Tôi còn được hiểu rõ
ràng hơn. Vào cái hồi quân đội Đồng minh vào giải giáp quân Nhật ở nước
ta, một số gái kiếm tiền trút bộ áo đầm ra để mặc bộ áo Tầu. Còn anh bạn
của tôi, chẳng biết bám được ông má chín nào, ra một tờ báo hàng ngày để
chửi vung lên. Chửi hết cả mọi người rồi anh mới lôi đến một số bạn cũ của
anh ra. Toàn là những người hiền lành, xưa nay chưa hề chạm đến một sợi
tóc của anh. Nhưng tên họ trên những tờ báo của phong trào giải phóng
quốc gia được hoan nghênh là ngứa mắt anh. Anh hằn học gọi mỉa họ là
những nhà văn vô sản và cho họ là một bọn khố rách áo ôm đã đến ngày
mả phát, ăn mặc và tẩm bổ hết cả phần thiên hạ. Tôi cười nhạt. Không phải
tôi khó chịu vì những lời vu cáo của anh. Tôi khó chịu chính vì thấy đến tận
lúc ấy mà vẫn còn một số nhà văn Việt Nam dùng ngòi bút mình để làm
những việc đê tiện thế. Anh Hoàng vẫn là con người cũ. Anh không chịu
đổi. Anh đã tưởng anh với tôi chẳng bao giờ còn thân mật với nhau trở lại...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.