ĐÔI MẮT - Trang 34

Màn tuyn trắng toát. Chỉ trông cũng đã thấy thơm tho và thoải mái.

Hoàng với tôi đi nằm trước. Một gói thuốc lá thơm và một bao diêm

đặt ở bên cạnh cái đĩa gạt tàn thuốc lá ở đầu giường. Tôi để nguyên cả quần
áo tây và chỉ ngay ngáy lo đêm nay một vài chú rận có thể rời sơ mi tôi để
đi du lịch ra cái chăn bông thoang thoảng nước hoa. Mọi hôm tôi vẫn đắp
chăn chung với anh em thợ nhà in, cái giống ký sinh trùng hay phản chủ ấy,
ở người tôi, không dám cam đoan là tuyệt nhiên không có.

Chị Hoàng thu dọn đồ đạc, đóng cửa, rồi đem một cây đèn to lại chỗ

chân giường chúng tôi, lấy ra một cái chai. Anh Hoàng trông thấy, hỏi:

- Mình thắp đèn to đấy à?

- Vâng, tôi đổ thêm dầu đã.

Anh Hoàng hỏi tôi:

- Anh có thích đọc Tam quốc không?

Tôi thú thật là chưa bao giờ được xem trọn bộ.

- Thế thì thật là đáng tiếc. Trong tất cả các tiểu thuyết Đông Tây, có

hai quyển tôi mê nhất là Tam quốc và Đông chu liệt quốc. Về cái môn tiểu
thuyết thì thằng Tàu nhất. Nhưng cũng chỉ có hai bộ ấy thôi. Thủy hử cũng
hay, nhưng kém Tam quốc và Đông chu liệt quốc. Những tiểu thuyết khác
hay đến đâu, anh cũng chỉ đọc một lần. Đọc đến lần thứ hai là giảm thú rồi.
Nhưng Tam quốc với Đông chu thì đọc đi đọc lại mãi vẫn thấy thú như mới
đọc.

- Anh có hai bộ ấy ở đây không?

- Bộ Đông chu mất ở Hà Nội, không đem đi được. Thế mới sầu đời

chứ! Hận quá. May mà bộ Tam quốc lại để ở ngoại thành, đem đi được.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.